Tự thua
Hãy một lần ngoái lại cùng tôi
Dòng sông hỡi – một giây thôi ngừng chảy
Như giọt nước trong mắt mình ngăn lại
Treo long lanh một nỗi buồn tròn.
Mình khóc ư ? Không, mắt đã hoang
kể từ phút không bóng hình ấy nữa
kể từ lúc ta tự thiêu nỗi nhớ
Khói bay làm mây trắng cuối trời xa.
Không thể bắt dừng dòng sông chảy qua
Không thể tự tan giọt nước tràn trong mắt
Ta dỗ mãi trái tim không có thật
Cho tim mình đập nhịp bình yên .
Trong sông không hề có nhớ hay quên
Trong mắt không hề có điều còn mất
Điều mong muốn là điều ta sợ nhất
Thôi thì chảy đi sông, rơi nước mắt đi mình !