Â
 Cá không ăn kiến
                                                  (Truyện ngắn viết cho thiếu nhi)
Bên nhà ngoại Thư có má»™t con rạch nhá». Nước lá»›n nước ròng gì con rạch cÅ©ng có sẵn trò vui. Nước ròng: Con rạch cạn khô, trÆ¡ những hang còng bé tÃ. Mấy chú còng nhá» như những hạt Ä‘áºu Ä‘en, bò ra khá»i hang, lổm ngổm dạo chÆ¡i. Những con Còng vốn rất nhát, chẳng bao giá» dám bò xa. ÄÆ°á»ng du lịch cá»§a các chú không dà i hÆ¡n thanh kiếm là m bằng cây lùn cá»§a thằng TÃ, bởi váºy, chẳng khi nà o bá»n Thư bắt được má»™t chú Còng. Há»… thấy bóng mình từ xa là thoắt cái, các chú đã biến mất vô hang. Cái hang bé xÃu váºy chá»› rất nhiá»u ngóc ngách, đố ai mà biết các chú cút bắt ở chá»— nà o! Vì thế, Thư chán mà n Ä‘i bắt Còng lắm, chỉ khoái ngồi xem cá lìm kìm đẩy thuyá»n thôi. Nhưng muốn xem cá lìm kìm đẩy thuyá»n thì phải chá» nước lá»›n, mà khi nước lá»›n thì ông ngoại lại không cho bá»n Thư ra con rạch chÆ¡i - vì bá»n Thư chưa có đứa nà o biết lá»™i.
Trưa nay, ông ngoại vừa phá»§i hai cái chân, leo lên bá»™ ngá»±a, hai đứa hà hững mừng, chỉ chá» có tiếng ngáy cá»§a ông, như kèn hiệu, láºp tức hai đứa trèo xuống võng, chạy bay ra con rạch. Tháºt là sung sướng!
Buổi trưa yên ắng, chỉ có tiếng con ong bay rù rù trên ngá»n mấy cây trà m tÆ¡ má»›i trổ bông bên bá» rạch. Nước dưới rạch trong veo, mấy chú lìm kìm nhởn nhÆ¡, có chú ngá»§ váºt vá», nhưng mắt vẫn mở to, báºp bá»nh trên nước.
Hai đứa hốt má»™t nắm lá tre liệng xuống, láºp tức cả bầy lìm kìm tỉnh ngá»§. Những cái má» bé tà láºp tức tìm chá»n lấy miếng lá tre vừa sức cá»§a mình để nghịch. Bá»n Thư gá»i đó là cá lìm kìm chÆ¡i trò đẩy thuyá»n.
 Bất ngá», giữa mặt nước yên tÄ©nh, xuất hiện má»™t chú kiến loe xoe, loay hoay lÃnh quýnh…- chắc vừa má»›i rá»›t từ trên ngá»n trà m xuống. Cả hai đứa Ä‘á»u hướng tầm mắt và o chú kiến, Thư lên tiếng thì thà o, lo lắng:
          - Chắc thế nà o nó cũng bị cá lòng tong đớp!
          - Phải chi nó biết nằm im thì cá lòng tong không thấy.
          - Nằm im sao được? Nếu mình mà té xuống đó, mình còn quáºy dữ hÆ¡n!
          - Coi kìa…- Quỳnh kêu lên…
          Trên mặt nước, có chú lìm kìm vừa đẩy vá» phÃa con kiến má»™t lá tre khô lúc nãy hai đứa vừa quăng xuống, chú kiến láºp tức bám lấy, leo lên … và chú lìm kìm cứ thế vô tư đẩy cá»ng lá mà không biết cá»ng lá bây giá» nặng hÆ¡n vì trên ấy có thêm chú kiến…
           Con thuyá»n lá và chú kiến cứ trôi vòng vèo theo trò chÆ¡i cá»§a chú lìm kìm. Má»™t lúc sau, “con thuyá»n†vướng và o má»™t nhánh trà m khô rÆ¡i bên bá» rạch, ná»a dưới nước ná»a trên bá». Chú kiến kịp thá»i leo lên, trong khi chú lìm kìm vẫn tiếp tục loay hoay lèo lái “con thuyá»n†cá»§a mình, hình như chú có vẻ hăng hái hÆ¡n vì bá»—ng dưng cảm thấy “con thuyá»n†cá»§a mình nhẹ hÆ¡n lúc nãy. Thư lại thì thầm và o tai Quỳnh:
           - Con kiến ấy sẽ không bao giỠăn cá, Quỳnh há?
           - Sao lại không?
           - Vì cá đã cứu nó mà !
           - Tình cỠthôi chớ bộ, nhỠnó may mắn…
           Thư quyết liệt:
           - Nhưng dẫu sao, nó cũng không bao giỠăn cá nữa mới là phải!
           Nghe tiếng ông ngoại tằng hắng, hai đứa vội chạy vù vô nhà , bỠlại con kiến vừa thoát chết, mà không biết là con kiến ấy sau nà y có ăn cá hay không…
                                                                                             1992