Xuất gia
Bé có má»™t ngưá»i cô ruá»™t, lá»›n hÆ¡n chú chừng mưá»i tuổi. Cô là con gái được cưng nhất trong gia đình, nhưng quyết chà đi tu và xuất gia năm mưá»i sáu tuổi. Có lần cô vá» thăm nhà , Bé nÃu áo cô kéo ra góc vưá»n há»i nhá»:
- Cô ơi, sao cô đi tu?
Cô cưá»i hiá»n là nh, nhá» nhẹ kể cho Bé nghe:
- Hồi cô còn nhá», nhà bà ná»™i hay được quà thầy cô ghé thăm. Mấy thầy cô Ä‘iá»m đạm, nhân từ, dá»… thương lắm! Cô nhìn thấy ngưá»i tu sao mà thanh thoát quá. Tá»± dưng cô thấy ham Ä‘i tu, được mặc áo giống như quà cô…
Bé ngắt lá»i:
- Còn cạo đầu, bộ cô hổng thấy mắc cỡ sao?
Cô cưá»i ngất:
- Có gì đâu mắc cỡ, đội cái khăn lên cÅ©ng đẹp váºy. Ừa, mà sao cô hổng thấy cạo đầu là xấu đâu nghen, ai nói xấu chá»› cô đâu có thấy xấu! Mấy ngưá»i bạn cÅ© cá»§a cô cứ nghÄ© chắc là cô thất tình hay chán Ä‘á»i, bất bình gì đó nên má»›i Ä‘i tu…
Rồi dưá»ng như có Ä‘iá»u gì bức xúc, cô nói luôn má»™t thôi má»™t hồi: Ngưá»i Ä‘á»i như con cá lìm kìm trong mương trong rạch, nước chảy liu riu, sóng xô nhá» xÃu, là m sao biết được con sông cái lá»›n rá»™ng cỡ nà o, sóng dáºy ra sao? Cứ tưởng tất thảy nước trên Ä‘á»i chỉ có bi nhiêu, sóng chỉ lô nhô chừng ấy, lấy dạ tiểu nhân Ä‘o lòng quân tá», là m như chùa là nÆ¡i để trốn chá»› không biết đó là chốn quay vá»â€¦. - Cô chợt báºt cưá»i - ý quên, cô hÆ¡i bá»±c mình nên nói tùm lum, nói váºy là m sao con hiểu nổi! Thôi, mai mốt nếu đủ phước duyên, con Ä‘i tu thì tá»›i lúc đó con sẽ hiểu liá»n.
Bé không hiểu thiệt, chú chỉ quan tâm đến Ä‘iá»u khác, nên há»i tiếp:
- Cô đi tu, nội hổng có la cô hả?
Cô lắc đầu cưá»i rất thảnh thÆ¡i:
- Nội chịu cho cô đi tu lắm. Nội nói có chồng có con khổ lắm, đi tu là nhẹ nhà ng.
Bé xịu mặt:
- Váºy mà ba vá»›i má con hổng cho con Ä‘i tu.
- Con có xin chưa?
- Dạ có. Thầy Thiện Thá» vá» xin con hai lần rồi mà ba má hổng cho. Ba nói má»›i có con là con trai đầu lòng, là anh hai lá»›n nhất trong nhà . Má thì nói con còn nhá», Ä‘i xa nhà tá»™i nghiệp. Mấy anh An, Hiá»n, Phước, Äức… thầy cÅ©ng dắt Ä‘i hồi bằng con bây giá» chá»› nhiêu. Má»—i lần thầy dắt mấy ảnh vá» thăm nhà , con cà ng nôn muốn Ä‘i theo. Cô biết hông, con có há»i nhá» mấy ảnh: “đi tu ở trển có vui không?†Mấy ảnh nói là vui lắm. Thầy dạy chữ nho vẽ ngá»™ lắm, dá»… ẹc hà , không phải như tiếng Pháp mà mấy anh lá»›p nhứt trưá»ng con há»c đâu.
Cô im lặng, sau đó không biết có nói gì vá»›i ba má không, nhưng đến lần thứ ba, khi thầy Thiện Thá» vá», thầy lại qua nhà xin ba thì ba đồng ý.
Thầy Thiện Thá» là trụ trì chùa Phước Lâm ở Tân Uyên – Biên Hòa. Thầy có bà con xa vá»›i ba. Thỉnh thoảng thầy vá» thăm ngưá»i anh ruá»™t ở nhà kế bên. Trong xóm, thầy đã dẫn Ä‘i tu hết sáu đứa cÅ©ng cỡ bằng tuổi Bé.
Váºy là đi. Bữa đó hình như má khóc nhiá»u lắm. Äêm, má ôm Bé ngá»§, dặn dò đủ thứ, chú áºm ừ cho qua chá»› nà o có nhá»› gì, lòng mãi nghÄ© nôn nóng vá» chuyến Ä‘i. Ba cÅ©ng váºy, hình như suốt đêm ông không ngá»§, Ä‘i tá»›i Ä‘i lui đốt nhang trên bà n Pháºt hoà i. Thầy không cho tiá»…n, má đứng ở cá»a khóc, còn ba đưa theo được có Ä‘oạn đưá»ng, tá»›i chùa Hải Huệ là thầy biểu ba vá». Lên tá»›i xe rồi, ngồi lúc lâu bên thầy tá»± nhiên Bé bá»—ng thấy nhá»› nhớ… Tá»± dưng muốn khóc gì đâu! Hình như thầy thấy được tâm trạng chú nên kéo chú ngồi lại gần hÆ¡n rồi dá»—:
- Con đừng sợ. Äi tu vá»›i thầy, thầy thương lắm. Mai mốt nhá»› nhà thì thầy đưa vá» thăm, có gì đâu!
Chú ngoan ngoãn ngồi nép vô thầy. Xe chạy, cảnh váºt má»›i mẻ hai bên đưá»ng thu hút chú, chú mãi lo nhìn ngắm và tạm quên…
Chùa Phước Lâm là má»™t ngôi chùa nhá» do Há»™i Pháºt há»c Nam Việt xây cất. Chùa nằm trong xóm Uyên Hưng, thuá»™c chiến khu Ä, Biên Hòa. Ngôi chùa nhá» nằm trong má»™t khu dân cư thưa thá»›t. Quanh chùa trồng nhiá»u bưởi, chuối. Äất rá»™ng nhưng thiếu ngưá»i chăm sóc trồng trá»t nên quang cảnh khá hoang sÆ¡. Lần đầu tiên bước chân và o má»™t ngôi chùa mà mình rồi sẽ được ở lại đây luôn, Bé vô cùng bỡ ngỡ. Thầy dẫn chú vô chánh Ä‘iện lạy Pháºt, lạy Tổ rồi gá»i hết mấy chú trong chùa ra giá»›i thiệu:
- Äây là các huynh đệ cá»§a con. Từ nay thầy đặt cho con pháp húy là Nháºt Bé, pháp hiệu ChÆ¡n Thanh…
Hầu hết là mấy anh em đã quen nhau. Sư huynh ChÆ¡n An, ChÆ¡n Hiá»n, mấy chú đồng trang lứa: ChÆ¡n Hòa, ChÆ¡n Hợp, ChÆ¡n Phước, ChÆ¡n Äức và hai chú nhá» hÆ¡n ChÆ¡n Äạt, ChÆ¡n Tâm Ä‘á»u là bà con há» hà ng hoặc ngưá»i trong xóm nên Bé cÅ©ng bá»›t lo lắng lạ lẫm. Sư huynh ChÆ¡n An dẫn Bé Ä‘i tắm rá»a và các chú xúm lại chia quần áo cho Bé mặc tạm thá»i trước khi may áo má»›i. Lần đầu tiên khoác lên mình cái áo đà cá»§a nhà chùa, Bé cứ thấy ngồ ngá»™ là m sao. Cảm giác nô nức gần giống như lúc mặc áo má»›i ngà y tết, nhưng hình như nó còn thiêng liêng, quan trá»ng và đặc biệt hÆ¡n nhiá»u.
Buổi tối, lên chánh Ä‘iện tụng kinh. Vẫn những bà i kinh chú đã thuá»™c, đã tụng cùng ba ở nhà hoặc những ngà y rằm, mùng má»™t lên chùa Hải Huệ tụng cùng quà cô, nhưng sao buổi tụng kinh hôm nay Bé thấy long trá»ng quá. Chắc vì chú tá»± cảm thấy mình đã được đứng và o hà ng ngÅ© ngưá»i tu thiệt rồi.
Äêm ấy, đêm đầu tiên xa nhà , nằm giữa các huynh đệ trên bá»™ ván, nghe tiếng dế kêu, tiếng là o xà o cá»§a gió bên ngoà i… Bé nhá»› nhà vô kể. Hình như tiếng gió ở đây cÅ©ng khác vá»›i gió ở nhà , má»i âm thanh Ä‘á»u khác. Bé bắt đầu thấy nhá»› ba, nhá»› má, nhá»› em… Không biết giá» nà y ở nhà má có thức nhá»› Bé không? Ba tụng kinh má»™t mình chắc là buồn lắm? Bé thấy nước mắt chảy ra nóng há»—i. Chú nằm quay mặt vô vách, thút thÃt khóc. Lát sau, lá»— mÅ©i nghẹt cứng má»™t bên, chú trở mình quay ra thì thấy thầy Ä‘ang Ä‘i rón rén vá» phÃa cái đèn dầu trên bà n, vặn to lên rồi bước lại ghé sát mặt và o mùng cá»§a chú. Chắc thầy xem coi chú đã ngá»§ chưa. Chú nằm im nhắm hi hà mắt, cố thở Ä‘á»u đặn. Thầy đứng nhìn hồi lâu rồi Ä‘i ra, không quên vặn nhá» ngá»n đèn như cÅ©. Chú cÅ©ng thiếp ngá»§ Ä‘i lúc nà o không biết.
Thầy chá»n ngà y tổ chức lá»… xuất gia cho các chú. Hôm ấy có mấy thầy lá»›n và má»™t số Pháºt tá» cá»§a chùa. Gia đình các chú Ä‘á»u ở xa, thá»i buổi chiến tranh Ä‘i lại khó khăn nên không ba má đứa nà o đến tham dá»± được. Chùa được bà y trà nghiêm trang. Thầy dẫn các chú đến quì trước bà n Tổ, nguyện hương, lá»… lạy rồi ra chánh Ä‘iện tụng kinh, là m lá»… xuất gia. Trước bà n Tổ thầy há»i từng chú:
- Vì sao con xuất gia?
Dù đã suy nghÄ© để trả lá»i từ trước, nhưng chú nà o cÅ©ng lúng túng bạch thầy vá»›i giá»ng run run vì không khà trang nghiêm, long trá»ng. Sau và i lá»i huấn thị, thầy bắt đầu cạo tóc cho từng đứa:
Hủy hình thủ chà tiết
Cắt ái từ sở thân
Xuất gia hoằng thánh đạo
Thệ độ nhất thiết thân
Và tất cả các huynh đệ Ä‘á»u tụng Ä‘á»c:
Thế trừ tu phát
ÄÆ°Æ¡ng nguyện chúng sanh
Viá»…n ly phiá»n não
Cứu cánh tÃch diệt
Phá»§i xong má»› tóc, áo nâu đầu trá»c, nhìn chú nà o cÅ©ng có nét giống nhau. Sau lá»… xuất gia, dù chỉ là những đứa trẻ con nhưng hình như má»—i chú cÅ©ng có má»™t tà “tâm trạngâ€. Chú nà o tÃnh tình vô tư, không báºn tâm thì chẳng thấy gì khác mấy, chỉ có cảm giác cái đầu không có tóc hÆ¡i là lạ, cứ thấy như ngưá»i nhẹ hẫng, trống trải, thiêu thiếu má»™t cái gì đó. Chú nà o biết nghÄ©, Ä‘a cảm hÆ¡n má»™t chút thì thấy ngưá»i mình hình như gá»n gà ng hÆ¡n, thoải mái hÆ¡n; vừa nghe như có chút tá»± do lại vừa nghe như có Ä‘iá»u chi rà ng buá»™c. Tất cả các cảm giác ấy rồi cÅ©ng qua nhanh. Trẻ con dá»… nhá»› nhưng cÅ©ng chóng quên. Ở tuổi nà y các chú chưa biết lắng nghe cảm xúc cá»§a mình (cà ng không biết phân tÃch, săm soi) như ngưá»i lá»›n. Không hiểu và cÅ©ng đâu cần thiết hiểu là m gì, các chú cứ hồn nhiên sáng nhá»› chiá»u quên, thÆ¡ ngây mà tá»± tại.