Sóng của hồ
                                                                Truyện ngắn của: Thu Nguyệt
Â
Â
      Không thèm chá»n chá»—, tôi ngồi phịch xuống bá» cá», ngồi như quăng cái ná»—i buồn chán cá»§a mình xuống đất. Äến cá» cÅ©ng không được mượt mà ! Mặt hồ bình thưá»ng lăn tăn sóng, lấp loáng nắng chiá»u như trăm ngà n cái hồ khác trên trái đất, chẳng có đặc biệt gì! Tôi tá»± an á»§i: Dẫu sao cÅ©ng còn được má»™t chút thanh mát khi có cái hồ nà y. May mà mặt nước thì không thể nứt nẻ khô khốc được.
       Má»™t vùng đất chang chang chát chát. Tôi thá»±c sá»± buồn nản khi lê những bước chân rã rá»i gần năm cây số đưá»ng đất không có phương tiện giao thông đến nháºn công tác nÆ¡i đây. Nghá» dạy há»c thá»i nay đã không quà báu gì, váºy mà còn bị phân công đến má»™t vùng quê cá»—i cằn heo hút. Tôi thở dà i thưá»ng xuyên đến ná»—i phát sợ phổi mình bị dị dạng.
Còn ngôi trưá»ng nữa! Nó má»›i thảm hại là m sao! Ngà y đầu lên lá»›p, mắt tôi cứ vấp và o mấy mảng phân bò trét mê bồ là m vách lá»›p há»c, khô cong trong nắng. LÅ© há»c trò ồ lên khi nhìn thấy há»™p phấn viết bảng nhiá»u mà u tôi mang từ thà nh phố vá». Giá» ra chÆ¡i, chúng ùa lên săm soi như được nhìn kho báu. Tôi phát hết cho má»—i đứa má»™t viên, rồi vá» nằm lì trong cái chòi dà nh cho giáo viên đến gần ná»a tháng, bệnh quằn quại!
Chán hoà i cÅ©ng nản. Rồi tôi cÅ©ng ra khá»i cÆ¡n sốc buồn chán cá»§a tuổi đôi mươi. Tôi tò mò dạo thá» má»™t vòng quanh xóm. Äi ngó xong tối vá» nằm ngá»§ toà n mÆ¡ thấy hố bom, quần áo rách, chén mẻ, nồi sứt…!!!
       Äiá»u duy nhất an á»§i vá»›t vát là cái hồ nước trong vắt sau hà ng gáo cuối xóm. Má»™t khoảng trá»i thÆ¡ má»™ng mi ni cho cái tuổi đầy huyá»…n hoặc cá»§a tôi. Thế là má»—i chiá»u tôi có má»™t nÆ¡i để đến, dạo chÆ¡i loanh quanh, ngắt và i bông cá» dại, rình mấy con kỳ nhông, khá»u chá»c và i con sâu hoặc ngồi bên bá» nước liệng đất cát xuống mặt hồ và hát nghêu ngao hầm bà lằng các loại nhạc. Thỉnh thoảng má»™t bác nông dân Ä‘i là m đồng vá» gặp, chà o tôi: “Cô giáo nhá»› nhà ra đây hóng mát hả?â€. Tôi cưá»i cho phải phép và nhìn theo bà n chân rám nắng cá»§a bác, bất giác buá»™t mắt nhìn xuống đôi chân nhợt nhạt cá»§a mình, tâm hồn pha tạp sÄ©-nông-công-thương liá»n nhá»§: Chá»› dại mà so sánh ngẫm nghÄ© Ä‘iá»u gì!
          Má»™t chiá»u, tôi ra hồ và trông thấy cáºu con trai khoảng mưá»i sáu tuổi. Em đứng trên đôi nạng gá»—, loay hoay vá»›i con diá»u giấy. Vì không thể chạy, nên em dùng má»™t cây trúc dà i để treo cánh diá»u lên chá» gió đến. Tôi lặng lẽ ngồi xuống chá»— cá»§a mình, lặng lẽ quan sát, không ý định là m quen, không ý định giúp cho cánh diá»u tiếp gió. Em loay hoay cố gắng thả con diá»u nhá», bất ngá» té ngã sóng soà i trên đám cá» thưa khô. Tôi đà nh Ä‘i đến chá»— em, giúp em đứng dáºy. Em nhìn tôi cưá»i bảng lảng. Tôi chạy diá»u giúp em và bất ngá» phát hiện ra gió ở đây thả diá»u thiệt dá»…. Trao lại cho em há»™p lon quấn dây cước vá»›i cánh diá»u chịu gió, bay tháºt đằm, tôi buá»™t miệng khen: “Em là m diá»u ngon lắm!â€.
        Tôi ngồi xuống vệ cá», thư thả ngắm bầu trá»i Ä‘ang hà o phóng thả những ngá»n gió quanh cánh diá»u má»ng mảnh. Em cÅ©ng ngồi xuống bên tôi. Tôi nhìn em cưá»i lạt. Em đáp lại vá»›i nụ cưá»i không giống váºy. Rồi không má»™t lá»i nà o nữa, chúng tôi ngồi lÆ¡ lãng suốt chiá»u. Khi hoà ng hôn sá»a soạn, em thu sợi dây diá»u, con diá»u chao xuống vai tôi, tôi Ä‘á»c được chữ “chuyến Ä‘i…†gì đó trên cái tÃt tá» báo mà em là m diá»u và gương mặt cô ngưá»i mẫu bị cắt mất phần trán.
   - Mình vỠthôi chị!
   Äêm ấy tôi nằm mÆ¡ thấy dÄ©a bay rÆ¡i xuống mặt hồ.
Â
    Chiá»u lại xuống. Tôi lệ thưá»ng thả bước ra hà ng gáo. Em đã đứng đó, cánh diá»u thôi, không mang theo cây trúc nữa. Em chá» tôi vá»›i vẻ rất tá»± tin. Tôi lÆ¡ lÆ¡ ngồi xuống vệ cá», thay lá»i chà o bằng cách cất Ä‘i gương mặt không thân thiện. Em đến bên tôi trên đôi nạng gá»—, cưá»i hiá»n:
    - Chị Æ¡i, chị chạy diá»u Ä‘i. Em biết thế nà o chị cÅ©ng tá»›i.
      Cánh diá»u mong manh má»m mại là m sao, những cái Ä‘uôi lÃu quÃu bay lấn quấn và o tóc tôi. Tôi đứng dáºy. Cánh diá»u thư thả bay tháºt ngá»t trong gió chiá»u lao rao. Em bỠđôi nạng gá»—, ngồi xuống bên tôi, ngước đôi mắt trong veo lấp loáng sắc hồ giản dị. Rồi em chăm chú ngắt những lá cá». Tôi nhìn ra hồ, quên sá»± hiện diện cá»§a em. Tôi thả hồn mình báºp bênh trên những ngá»n sóng, nhá»› nghÄ© miên man vá» những Ä‘iá»u không cuối không đầu. Nếu vá»›i Descarter là tư duy, thì vá»›i tôi là những suy nghÄ© miên man không đầu không cuối, vu vÆ¡ và mê mải. Không có những suy nghÄ© miên man vu vÆ¡ mê mải ấy, tôi ứ biết mình lấy gì để tồn tại khi trống hoác tư duy.
      Chợt giáºt mình vì có ai đó kéo vạt áo:
     - Chị ơi!
    Tôi quay lại, em chìa cho tôi má»™t cái thuyá»n con con bằng lá cá». Ôi tuyệt quá! – tôi reo lên – Em khéo tay quá!
     Em cưá»i thiệt dá»… thương:
    - Em cho chị đó! Chị thả xuống hồ đi!
    Tôi nhoà i ngưá»i thả ngay chiếc thuyá»n cá», khoát khoát nước cho thuyá»n dạt ra xa. á»i! - má»™t chú cá nhà o lên đớp, tôi hốt hoảng la. Em cưá»i giòn. Tiếng cưá»i trong vắt pha lê. Tôi ngá»› ngưá»i rồi cÅ©ng cưá»i. Tháºt dá»… chịu khi được cưá»i chung vá»›i giá»ng cưá»i trong veo ấy. Chiá»u xuống tháºt nhanh. Ông mặt trá»i hụp xuống phÃa bên kia hồ, vẫy lại chút hoà ng hôn trên tóc tôi và em. Tôi thay em thu sợi dây diá»u. Lại nhìn thấy hình má»™t cái máy móc gì đó má»›i phát minh in trên tá» giấy báo, phÃa bên kia là hình cô ngưá»i mẫu bị cắt mất phần trán.
Â
     Tôi đã lần hồi Ä‘i qua được mùa xuân vá»›i những buổi thả diá»u tháºt lý thú và lãng mạn cùng em. Má»™t niá»m vui nhẹ nhõm lân la trong lòng khi biết hè sắp đến, tôi sắp được trở vá» thà nh phố, gặp lại bạn bè, ngưá»i thân. Những buổi thả diá»u bắt đầu bị gián Ä‘oạn vì những cÆ¡n mưa sá»›m. Những cÆ¡n mưa không Ä‘oán được. Khi thì chúng tôi ướt mem vì chạy vá» không kịp, khi thì vỠđến nhà rồi lại tiếc nuối ngồi chong mắt ra ná»n trá»i vừa phá»§i Ä‘i những đám mây Ä‘en, gió lại rất đằm.
       Trẻ con bắt đầu mùa đá dế. Tôi há» hững há»i: “Sao em không đá dế?†Em lặng lẽ cưá»i buồn, đôi mắt Ä‘á»ng mà u cặp nạng. Trá»i trong, mặt hồ hiu hắt dăm vòng sóng, chắc dưới sóng kia cÅ©ng chẳng có gì, lòng tôi nghÄ© thế. Từ ngà y đến đây, chưa bao giá» tôi thấy hồ có những dợn sóng đáng quan tâm.
      Má»™t buổi chiá»u, tôi bất ngá» nhìn thấy cái chòi lá con con, nÆ¡i tôi và em vẫn ngồi. Em nhìn tôi, tay siết chặt sợi dây buá»™c mấy tà u lá chuối khô trên nóc chòi, nói nghe chững chạc:
        - Äể khi trá»i mưa chị em mình khá»i ướt, khi trá»i chuyển mưa mà lại không mưa, chị em mình đỡ tiếc!
        Tôi nhìn em, tá»± dưng thấy em tiá»m ẩn giòng máu Phù Äổng! Lá»›n hồi nà o tôi hổng hay!
Váºy là những buổi chiá»u mưa. Hai chị em ngồi bó gối nhìn ra mặt hồ nở hoa bóng nước. Äôi khi tôi kể em nghe chuyện trên trá»i dưới đất, em thì chẳng kể gì, Ä‘a phần là im lặng. Tôi khâm phục sá»± im lặng. Mưá»i sáu tuổi mà biết im lặng!
                                                    ***
           Tôi vá» thà nh phố. Cầm tinh tuổi con cá»p nên đôi lần va và o những vấn đỠphÃa trước là tôi quên ngay những vấn đỠphÃa sau, quên ngay là ng quê nhỠấy vá»›i những đứa há»c trò nhá», ngưá»i con trai nhá», con diá»u nhá», sợi dây nhá», chiếc thuyá»n cá» nhá» và căn chòi nhá»â€¦
 Là ng quê xưa giá» bá»—ng trở thà nh má»™t vùng du lịch sinh thái nổi tiếng. Trong chá»›p mắt, heo hút thà nh sầm uất, xấu xà thà nh ngá»™ nghÄ©nh. Äá»c lá»i quảng cáo trên báo, tôi chợt nhớ… Và trong ký ức chao chao lại má»™t cánh diá»u, mÆ¡ hồ vÆ¡ vất má»™t sợi dây, lững lÆ¡ con thuyá»n cá»...
       Váºy là tôi thu xếp cho cả nhà cùng du lịch miá»n quê.
                                                               ***
       Tôi bần thần đứng trước ngôi má»™ là má»™t trong những Ä‘iểm tham quan. Bên cạnh là má»™t cái chòi bằng lá chuối khô lạ lùng quen thuá»™c! Cô hướng dẫn viên giá»ng xúc động má»™t cách bà i bản:
            - … Cô giáo vá» thà nh phố, không tin tức. Má»—i ngà y cáºu con trai nhá» vẫn ra hồ. Cáºu ngồi dán những cánh diá»u và tết những con thuyá»n cá». Những cánh diá»u không bao giá» thả, nằm sóng soà i, dần tả tÆ¡i trên đất. Những con thuyá»n cá» treo lá»§ng lẳng; thuyá»n má»›i thuyá»n cÅ©, thuyá»n xanh thuyá»n và ng, tươi úa bên nhau, lắc lư bồng bá»nh rồi rắc rÆ¡i trong gió. Hai mươi năm như thế…
            Trá»i! Hai mươi năm?!! Cuá»™c Ä‘á»i nà y có chăng cái gá»i là “linh cảmâ€? Tôi đã sống an là nh, nhẹ hững bình yên hai mươi năm vá»›i đủ má»i thứ “cảm†trên Ä‘á»i, nhưng đã không “cảm†được má»™t tâm hồn, má»™t tình yêu thiêng liêng như thế! Tại vì sao? Â
Â
         Hồ vẫn lao xao sóng. Hồ giỠđược ngưá»i chăm chút, đã khác xưa. Cá» có xanh hÆ¡n nhưng đầy những vết thương vì chân ngưá»i giẫm đạp. Gió chẳng diá»u bay gió vẫn đằm đằm. Dẫu không ai có thể chăm chút, sá»a sang được những con sóng nhưng tôi đã thấy được rồi sóng khác ngà y xưa…
Â