Trên sông
Truyện ngắn của Thu Nguyệt
“Tà ...ti ...tà ...tì, tà ti ti ti, tà tì tị tì, ti tị tà ti...â€
Chú Äôi bao giá» cÅ©ng hát chỉ má»—i giai Ä‘iệu ấy! Äó là bà i hát “Ãnh trăng sáng ngá»i, có cây Ä‘a to, có thằng cuá»™i già , ôm má»™t mối mÆ¡...†Chú không hát thà nh lá»i mà chỉ Ä‘á»n miệng. Chưa bao giá» tôi nghe chú hát bà i nà o khác, cÅ©ng chưa bao giá» tôi thấy chú lên cÆ¡n phá phách hoặc là m Ä‘iá»u gì quá đáng dù trong là ng ai cÅ©ng bảo là chú bị khùng. Chú khùng vá»›i ai chẳng biết, chá»› vá»›i bá»n trẻ con thì chú hết sức tốt bụng và cưng chiá»u, tháºm chà chú còn bà y trò cùng lÅ© trẻ chúng tôi chÆ¡i vui hết biết!
Chú ở má»™t mình trong cái chòi dÆ¡ đến thất kinh! Hình như chẳng bao giá» chú giặt đồ, quét nhà hay rá»a chén. Quần áo thì chú chẳng có gì, quanh năm chỉ độc cái quần cụt. Mùa lạnh, lạnh dữ lắm má»›i thấy chú lôi đâu đó ra má»™t cái áo mốc meo, lổ chổ dấu gián cắn, chuá»™t gặm. Nhà có rác rến gì, chú chỉ có lấy chân mà đá, hất ra ngoà i, chén bát ăn xong, chú le lưỡi liếm bằng sạch, chẳng cần rá»a, bữa sau lôi ra ăn tiếp. Váºy mà chú khá»e, khá»e dữ lắm! Quanh năm suốt tháng chẳng bao giá» thấy chú bệnh hoạn gì. Ai sai mướn việc chi chú cÅ©ng là m, nhưng muốn là m là là m, muốn nghỉ là nghỉ, bất kể trá»i đất. Có khi Ä‘ang là m công cho ngưá»i ta, nhưng há»… bá»n con nÃt chúng tôi Ä‘i ngang, rá»§ trèo cây hay tát vÅ©ng gì đó là chú bá» ngang, vá»t liá»n, không thèm đếm xỉa đến việc ai mắng la chưởi rá»§a hay há»§y bá» ngà y công. Có lần, bá»n tôi bị vạ lây nhưng cÅ©ng được má»™t tráºn cưá»i đã Ä‘á»i!. Äó là lần chú Ä‘ang giúp ông Bảy xóm trên kê lại nhà . Nhà ông Bảy là má»™t cái nhà sà n, chỉ lá»›n hÆ¡n cái miá»…u Bà chút xÃu, kê trên mấy gốc tre già cho cao tránh mùa nước lụt. Lâu ngà y, gốc tre mục, ông nhá» chú Äôi và mấy anh trai tráng trong xóm ra sức đỡ nhà lên để thay mấy gốc tre má»›i. Äang hè hụi hết sức nâng góc nhà , nhè giữa lúc cao Ä‘iểm, bá»n trẻ chúng tôi lại chạy ù qua chÆ¡i trò bắt cướp. Thế là chú quên bẵng, hè té chạy theo chúng tôi. Äã váºy trong lúc vá»™i và ng chạy, chú còn vấp khoèo và o chân má»™t anh trong đám, là m cả bá»n Ä‘ang ì ạch bá»—ng té loạn lăn cù! Thương thay cái nhà nhá» xinh cá»§a ông Bảy, nó sụm bà chè thảm hại! Lần đó bá»n trẻ chúng tôi đứa nà o cÅ©ng bị má Ä‘áºp cho mấy roi vì tá»™i...vô ý gây ra thiệt hại!!!
Hồn nhiên vô tư là thế, nhưng tháºt ra chú rất hay buồn. Nhất là và o những đêm trăng tròn sáng. Chú Ä‘em diá»u ra đồng thả, rồi ngồi bệt xuống bá» ranh, gát cằm lên đầu gối, im thin thÃt, bá»n trẻ chúng tôi chá»c phá thế nà o chú cÅ©ng chẳng cưá»i. Chú thả diá»u siêu đẳng! Chỉ cần Ä‘i và i bước là con diá»u bay rất ngoan. Chú chỉ là m duy nhất má»™t kiểu diá»u, đó là hình cái mặt trăng khuyết. Äiá»u nà y thì cả là ng ai cÅ©ng biết nguyên do, bởi đó cÅ©ng là căn nguyên cÆ¡n bệnh khùng cá»§a chú.
Ngà y trước, chú và cô MÆ¡ – vợ chú – sống rất hạnh phúc. Hai ngưá»i thương nhau lắm, vì chÆ¡i thân vá»›i nhau từ lúc nhá». Äó là mối tình đẹp nhất trong lịch sá» là ng tôi. Cô MÆ¡ rất thÃch thả diá»u. Ở quê tôi, trẻ con chỉ biết là m diá»u hình vuông và có hai cái Ä‘uôi dà i phÃa sau (giống như con đá Ä‘uối). Thương cô mÆ¡, chú Äôi cố nghÄ©, sáng tạo ra là m đủ kiểu diá»u, nhưng rốt lại, cô thÃch nhất là cánh diá»u có hình trăng khuyết. Và o những đêm trăng tròn, mang diá»u ra thả, cô bảo rằng khi ấy nhìn lên bầu trá»i có cả hai cái mặt trăng, má»™t tròn má»™t khuyết... coi hay lắm!
Váºy rồi cô chết khi vá» là m vợ chú Äôi vừa má»›i được hai lần trăng tròn, bởi má»™t cái bệnh mà bây giá» nghe ra rất khó giải thÃch: trúng gió! Là ng tôi xa tỉnh lỵ, ngà y ấy phương tiện Ä‘i lại chá»§ yếu là bÆ¡i xuồng, trình độ dân trà thấp, trẻ con trong là ng thì đứa nà o đứa nấy như cá»§ ấu cá»§ co, quanh năm chẳng biết gì đến bệnh hoạn. á»m Ä‘au lặt vặt chỉ có cạo gió xông hÆ¡i là qua khá»i, nhà nà o cưng con lắm thì vái hết bệnh cúng đất Ä‘ai má»™t mâm cÆ¡m canh là sang. Chẳng có trạm xá, phòng mạch gì cả. Kỹ sư, bác sÄ© là niá»m mÆ¡ ước cá»§a phụ huynh xứ nà o, chá»› dân là ng tôi chẳng ai mÆ¡ đến hai cái nghỠấy. Há»c vị cao nhất mà ngưá»i ta dà nh cho những đứa trẻ “lá»›n dá»… dà ng như cá»â€ chúng tôi là biết Ä‘á»c biết viết! Sá»± già u sang chỉ căn cứ và o cái bồ lúa trong nhà bao lá»›n mà thôi! Cô MÆ¡ bệnh, sau khi là m đủ cách cạo gió giác hÆ¡i mà vẫn không bá»›t, chú Äôi bÆ¡i xuồng chở cô Ä‘i nhà thương, giữa đưá»ng thì cô chết. Cô chết im ru nằm ở giữa xuồng, mắt vẫn mở hé nhìn lên vầng trăng tròn đêm mưá»i sáu!!!
Từ ngà y cô MÆ¡ mất, chú Äôi đâm ra ngá»› ngẩn, suốt ngà y lang thang vá»›i lÅ© trẻ con, bà y đủ má»i trò nghịch ngợm. Nhưng cứ há»… đến đêm trăng tròn là chú lại ra ruá»™ng thả diá»u má»™t mình. Mùa nước nổi, đưá»ng xá đồng ruá»™ng ngáºp nước, không chạy diá»u được, chú chống xuồng ra đồng, treo con diá»u lên ngá»n cây sà o rồi nằm lắc lư trên sóng nước. Thỉnh thoảng lại hát “tà ti tà tì...†như thế!
***
Là ng xóm má»—i ngà y má»—i khác. Cầu bắc, đưá»ng thông, xe Honda đã chạy đầy trên lá»™, phả bụi lấp mù lên mấy lá Ä‘áºu, đám cà trồng dá»c hai bên. Trẻ con có những món đồ chÆ¡i bằng nhá»±a, Ä‘iện tá»... hấp dẫn hÆ¡n mấy cái tu hú, ngá»±a tà u chuối, súng cây lùn ... cá»§a chú Äôi. Chú cÅ©ng có tuổi rồi, không còn chạy nhanh như trước nữa, khó có thể là m thá»§ lÄ©nh cho những tráºn giặc giả. Những trò tráºn mạc cÅ©ng thưa dần. Thế thá»i thay đổi, má»›i đó mà đến những trò chÆ¡i cá»§a trẻ con cÅ©ng đã khác Ä‘i! Cách thể hiện cÆ¡n khùng cá»§a chú Äôi cÅ©ng “cáºp nháºt†theo Ä‘á»i sống má»›i. Tuy nhiên, việc thả diá»u và o những đêm trăng tròn là không bao giá» chú bá». Cứ má»—i lần thấy trong xóm có nhiá»u nhà đi chợ mua tương (ăn chay ngà y rằm) là chú Äôi vá» chòi tẩn mẩn chăm sóc lại con diá»u, để tối hôm sau Ä‘em ra thả. Con diá»u cÅ© rách, chú tỉ mỉ ngồi dán lại con diá»u má»›i, Ä‘o ni tấc phải y chang con diá»u cÅ©, không được sai chạy dù chỉ má»™t li. Nhìn chú ngồi trang nghiêm là m bản sao con diá»u cÅ©, nét mặt trầm trá»ng như ngưá»i Ä‘ang tÃnh lo đại sá»± quốc gia, ngưá»i lá»›n Ä‘i qua Ä‘i lại ai cÅ©ng buá»™t miệng phì cưá»i: “Äúng là đồ khùng!â€.
Mặt đất thay đổi nhưng hình như bầu trá»i thì vẫn vẹn nguyên. Dưá»ng như đã thà nh lệ, bầu trá»i là ng tôi không thể nà o thiếu con diá»u cá»§a chú Äôi và o những đêm trăng mưá»i sáu.
Váºy rồi có má»™t sá»± kiện thay đổi cuá»™c Ä‘á»i chú Äôi: Là ng tôi vừa xây xong má»™t ngôi chùa má»›i, khánh thà nh và o lá»… Pháºt Äản ngà y rằm tháng tư. Lá»… há»™i rất vui. Ngưá»i ta thả đèn sáng cả má»™t khúc sông. Những ngá»n đèn trôi trên nước, tá»± soi bóng mình má»™t hoá thà nh hai, lấp lánh như sao. Chú Äôi cÅ©ng hà hững chạy theo lÅ© trẻ hò reo thÃch chÃ. Trong khi chạy nhảy, chú bất ngá» vấp xô và o ngưá»i thầy trụ trì Ä‘ang đứng là m chá»§ lá»… bên bá» sông. Má»™t nhánh cây gần đó đâm và o là m trầy trán chú. LÅ© trẻ sợ lấm lét! Ngưá»i lá»›n thì số đông la rầy, mắng chú háºu Ä‘áºu vô ý thất lá»…. Riêng thầy trụ trì nhẹ nhà ng đỡ chú đứng lên, há»i chú có sao không? Rồi dẫn chú vô chùa, thầy tá»± tay xức dầu và o vết thương cho chú... Không biết thầy từ tâm vá»— vá» chú những gì, nhưng lát sau trở ra, chú bá»—ng dưng trở nên đà ng hoà ng hẳn. Chú Ä‘i theo bên thầy như má»™t đứa bé ngoan. Chú đứng lẵng lặng ngắm những hoa đèn trôi trên sóng, ánh mắt cÅ©ng giống như lúc chú ngồi ngó cánh diá»u bay trên đồng váºy.
Những ngá»n đèn đã tắt, má»i ngưá»i vá» hết, chú vẫn ngồi má»™t mình bên bá» sông. Hình như trong mắt chú Ä‘ang lấp lánh má»™t ngá»n đèn má»›i thắp....
Chú Äôi không còn thả diá»u như trước nữa. Hằng ngà y, chú lên là m công quả trên chùa. Là ng tôi vắng cánh diá»u cá»§a chú. Äám thanh niên trai gái trong là ng bảo rằng buồn, vì đã rất thÃch và quen vá»›i hình ảnh đẹp đẽ, thÆ¡ má»™ng ấy. Ngưá»i già bảo rằng mừng, vì trong là ng không còn có ngưá»i bị bệnh Ä‘iên. Bá»n trẻ con không quan tâm, mặc chú Äôi Ä‘iên hay tỉnh, chúng vẫn còn đủ thứ trò chÆ¡i khác.