Deprecated: Function session_register() is deprecated in /home/thunguye/public_html/functions.php on line 91
Thu Nguyet Personal Site - Nhật ký tác giả
 
T
R
A
N
G
C
H
Thơ Thu Nguyệt
Văn Thu Nguyệt
Nhật ký tác giả
Viết về tác phẩm TN
Phim về Thu Nguyệt
Tác phẩm Đặng Ca Việt
 
 
Giới thiệu
Ai ơi về
ĐỒNG THÁP MƯỜI...
ĐỊA CHỈ
QUÁN CƠM CHAY
QUÁN ĂN CHAY

Quảng Cáo
Khu nghỉ dưỡng & điều trịỊ
THIỀN TÂM
Nhật ký tác giả - Xem nội dung nhật ký
Ghi chép tháng 9/2021
 
 30/9:

Chân đế - Tục đế...!

Mẹ nhà thơ, lượm được mảng rêu nở hoa thiệt đẹp, lui cui sắp xếp trưng bày cho mỹ thuật. Con gái mảnh mai ngồi bên cây đàn cổ tranh cũng thiệt đẹp..., mĩ miều thanh tao hân hoan hỏi:

- Ô... Mẹ tìm đâu ra mảnh rêu đẹp quá vậy mẹ?

- Bên cạnh toa-lét dưới kia á..
.- Trời! Biết vậy đừng hỏi. hu...!
-... á»§a...?!
 
Chúng sinh cái đời! Thiệt là tục đế mà!!!
 
 
 

 

29/9:

Hồi nhỏ khi nghe câu ca dao mấy cô mấy dì hay hát ru em: "Gió đưa cây cải về trời/ Rau răm ở lại chịu đời đắng cay", mình con nít, tha thẩn nghĩ: Ủa, cây cải với rau răm có gì mắc mớ nhau đâu ta? Lớn lên đọc tài liệu, thấy nhiều lý giải tùm lum về câu ca dao này (có tài liệu còn bảo rằng cải là tên hoàng tử Cải, Răm là tên của bà Phi Yến, thứ phi của Nguyễn Ánh...v.v.) nhưng mình đều thấy chẳng lý giải nào có lý cả. Ủa, mà đi tìm cái lý giải làm gì, thuận miệng thì hát vu vơ cũng có sao đâu, cần gì phải nguồn gốc, lý giải. Cũng như bông hoa này, đẹp thì ngắm thôi. Bông rau răm đó các bồ tèo ạ. Chẳng nguồn gốc cao sang quí phái sắc hương gì, mà ta nói nó đẹp riêng một góc trời vậy đó! Chỉ cần có kẻ biết ngắm nhìn.

 

 
 
 
26/9:
Góc rêu vườn thiền
 
 
 
 
 
 

23/9:

Qua cơn mưa, xối sạch, lại ra đống lửa lụm mấy cục than, vẽ lại. Cũng là một cách kiên nhẫn tự nhắc mình. Khách đến vườn thiền cũng có thể vẽ chơi, miễn là vẽ đẹp... gần bằng tui là được! kkk...

https://www.facebook.com/1383266102/videos/pcb.10220274929448399/610552653276187

  

18/9:

Đi đường, thấy hai khúc cây khô, có cái dây leo quấn quanh ngó cũng hay hay, bèn mua về ráp lại thành hình con... gì ốm hơn con Nguyệt là đạt tiêu chuẩn mỹ thuật rồi. kkk...!!! Nhìn kỹ và ráng tưởng tượng hào phóng lắm thì cũng giống hình ảnh con rồng thời Lý (mà chắc là lý lắc) hay thời... Nguyễn, mà là Nguyễn thị mẹt ...!!! Haha...
 
 
 
 
 
 
 
12/9:

"Bạn lần lữa ra đi..."

Thỉnh thoảng nhận tin một người bạn nào đó ra đi! Mùa dịch, tin ấy nhiều hơn và bất ngờ hơn!!! Mỗi lần nghe tin một người bạn ra đi, mình thẩn thờ ngồi nhớ... lần cuối gặp nhau là lúc nào... Và lại nhớ câu: "Hãy cư xử với nhau như đang gặp nhau lần cuối" bởi vì biết có còn gặp lại nhau trong kiếp này lần nữa hay không!!!

Hơn 30 trước, mình viết bài thơ "Điều thật", bài thơ tiễn một người bạn trong cuộc đi xa bình thường, bạn về quê bạn thôi, mà giờ đọc lại, ứng với tâm trạng bây giờ, sao thấy buồn xao xác!!! ... "mình rao bán nỗi buồn không đủ để mình mua!!!.
(Nhớ bạn nhà văn: Nguyễn Quốc Trung!)
 

11/9:

Sáng sớm Bảo Lộc mưa giăng mù mịt, sương mù nhắm mắt hông thấy đường đi; đọc fb con gái ở Sài Gòn, nó đang mơ về đống lửa ở vườn thiền những ngày chưa có dịch. Bèn viết cho nó đọc vui, động viên qua mùa giãn cách:

Con mơ về những tháng ngày

Về đồi đốt lửa, vòng tay hát hò
Ngắm sao băng xuống tàn tro
Nướng củ khoai sống để cho mẹ rầy...
 

Bây giờ con có về đây

Đốt lửa thì nó như vầy đó con!
Mùa mưa ngồi bó gối mòn
Đốt được đống lửa khó còn hơn tao!

Ảnh: Đốt lửa ở vườn thiền mùa mưa. Khói đẹp!

 

10/9:

Mình làm lụng vất vả không ngại mệt, nhưng nghe ai nói động viên câu: " Lao động là vinh quang" thì nó "mắc mệt" liền! Cái câu tào lao vậy mà sao nhiều người sử dụng miết! Lao động thì sao là vinh quang trời?! Sinh ra làm con gì, cây gì thì cũng phải "lao động" để sống. Đến cái cây tầm gửi nó cũng "lao động" cật lực để sống theo cách mà tự nhiên cấu tạo ra nó, chớ ở không hoài thì là cây củi đợi mục thôi! Làm người, không lao động mà sống bòn vào sức lao động của người khác thì chết dần nhân cách, tự tiêu hủy những khả năng tốt đẹp của mình, tự mình giết mình mà không biết, lại tưởng mình khôn hơn thiên hạ, thui chột một đời chớ ở đó mà đợi đến vinh quang hay nhục nhã.

Nếu lao động chỉ là vinh quang thì mình khỏi cần vinh quang, làm biếng phức cho nó khỏe cái thân.

Hổng có "vinh quang" thì mình vẫn sống được, nhưng không lao động thì là đang sống vay mượn, mà vay mượn thì phải trả, trả lãi nữa. Mình làm biếng, sợ trả lãi nên phải lao động vậy thôi. "Vinh quang" đừng có léng phéng lại gần, mình mần mệt, quạu, quơ cho cái cán cuốc là "quang" luôn á!

Ảnh: Bắp ở vườn thiền.

(Muốn ăn trái bắp phải trồng cây bắp, muốn xơi bắp ngô phải trồng cây ngô! Hahaha...)

 

 

 
 
 
 
 
 
8/9:

Khi nhìn đám cỏ gai hoang dại lâu năm và địa hình khó nhằn của khoảng đất, mình hơi ngán khi khởi ý muốn khai một lối đi. Vậy rồi, khi giơ cao những nhát cuốc bổ xuống đất cằn, mình nghĩ đến Ba mình - một nông dân cần cù thông minh, việc gì cũng làm được và làm giỏi. Thế là con đường, một lối nhỏ đã hình thành từ những nhát cuốc của chính đôi bàn tay con gái nông dân. Nếu Ba còn sống, mình sẽ dẫn ba đi trên lối này và hỏi : "Ba thấy con làm vầy coi được hông ba?" chắc Ba sẽ cười mỉm mỉm và không nói gì, đúng như phong cách cố hữu của Ba. Và nếu con cố hỏi thêm lần nữa, thì Ba sẽ trả lời (Ba luôn trả lời như thế): "Chịu cực là mần được thôi".

"Chịu cực", hai chữ với hai cái dấu nặng, mình vác đi qua một quãng đời dài lắm nỗi... Giờ nhìn những vết chai trên đôi bàn tay con gái của người nông dân Ba, bỗng dưng thấy hai chữ "chịu cực" nhẹ bay theo gió...

Chỉ cần biết mỉm nụ cười mỉm mỉm như Ba...

 

 
 
 
 
 
 
3/9:

Tuổi thơ mình gắn liền với cây cà na. Ngoài lúc đi học hay ra ruộng thì hầu hết thời gian của mình là ở trên cây cà na. Cây cà na cao lớn, thân nghiêng hết ra mặt nước cái hầm sau nhà, bên cạnh con mương rộng, chảy vòng sau xóm. Mình treo cái võng trên ngọn cây nằm đọc sách. Nhìn lên là bầu trời, nhìn xuống cũng thấy bầu trời soi trên mặt nước.

Xưa mình viết bài thơ có hình ảnh bông cà na:

Ngày mẹ mất, bông cà na rụng trắng

Hoa như mưa nhòe nhoẹt rối tơi bời

Trong nắm đất con lấp từ biệt mẹ

Có rất nhiều những cánh hoa rơi...

Giờ cuối đời, về sống ở nơi đồi núi, khác hẵn với đồng nước quê nhà, nhưng mình cũng ráng tha ẳm hai cây cà na lên trồng. Có lẽ nhờ sự yêu thương mà cây mau lớn và ra bông kết trái quá chừng! Hôm kia đàn con cháu xúm lại hái (ảnh bà ngoại hái trái và thằng cháu ngoại đứng cầm thau hứng)

Không biết mình có còn sống được đến ngày cây cà na to lớn để có thể treo cái võng, và khách đến vườn thiền sẽ nhìn thấy hình ảnh... cao cao trên ngọn cây... một cụ bà tóc bạc phơ nằm tòng teng đọc sách?!! Hahaha...

 
 
 
 
 
 
 

Các bài nhật ký khác:
Ghi chép tháng 9/2021 11.10.2021 03:50
Ghi chép tháng 8/2021 05.08.2021 08:19
Ghi chép tháng 7/2021 05.08.2021 08:19
Ghi chép tháng 6/2021 05.08.2021 08:18
Ghi chép tháng 5/2021 05.08.2021 08:18
Ghi chép tháng 4/2021 05.08.2021 08:18
Ghi chép tháng 3/2021 05.08.2021 08:17
Ghi chép tháng 2/2021 05.08.2021 08:17
Ghi chép tháng 1/2021 05.08.2021 08:16
Ghi chép tháng 12/2020 05.08.2021 08:16
Ghi chép tháng 11/2020 05.08.2021 08:16
Ghi chép tháng 10/2020 05.08.2021 08:15
Ghi chép tháng 9/2020 05.08.2021 08:15
Ghi chép tháng 8/2020 05.08.2021 08:14
Ghi chép tháng 7/2020 22.08.2020 06:46
Trang 1/5[ 1 ] [ 2 ] [ 3 ] [ 4 ] [ 5 ] »

 
 
Thông tin sáng tác
Thư viện văn
Thư viện thơ
Tìm hiểu Phật giáo
Ý kiến bạn đọc
Thông tin từ thiện
L
I
Ê
N
H

T
G
 
Links đọc web
Tuổi trẻ
Hội nhà văn VN
Vnexpress
VTV
HTV
Tuổi trẻ Cười
Đồng Tháp
Dưỡng sinh
Web tìm kiếm Google
THƯ VIỆN HOA SEN
ĐẠO PHẬT NGÀY NAY
THIỀN TÔNG VIỆTNAM
THIỀN SƯ NHẤT HẠNH
BÁO GIÁC NGỘ
QUẢNG ĐỨC
BUDDHA SASANA
LOTUSMEDIA
PG NGUYÊN THỦY
DIỆU PHÁP ÂM
RỪNG THIỀN ĐẠT MA
PHÁP TẠNG
PHẬT GIÁO VIỆT NAM
NI GIOI NGAY NAY
PHÁP VÂN
SUỐI TỪ
TRUNG TÂM HỘ TÔNG
 
© by Thu Nguyet - All rights reserved.
Designed and developed by Nicestyle Co., Ltd.