29/7:
Mùa nà y chắc cũng có
nhiá»u "bà mẹ quê" lúi húi thu gom rau cá»§ gởi cho con cháu ở TP, kèm
theo những lá»i nhắn nhá»§ động viên, dặn dò... nhưng chắc hổng ai phải nhắc con
những lá»i như mình: "...rau cá»§ chuyển Ä‘i lâu, cái nà o ngá»i hôi thì bá». Cá»
dại và cứt sâu lẫn trong rau thì không ăn được nghen con!".
Một trong những thất
bại thê thảm cá»§a mình là dạy con có chút đảm Ä‘ang. Sinh ra đà n con háºu Ä‘áºu, khi
chúng bắt đầu Ä‘i há»c lá»›p má»™t, mình không dám mÆ¡ ước cao sang con há»c giá»i giang
gì, chỉ cần chúng biết Ä‘á»c dòng chữ: "Äây là trái lá»±u đạn, không mở nhÃp
ra ăn được" là đạt yêu cầu qua lớp một rồi.
Mình ở vưá»n thiá»n,
hằng tuần chúng đi lên thăm. Bữa nó báo con đặt xe chuyến Sà i Gòn - Bảo Lộc lúc
3g sáng. Mình đợi đến lúc mặt trá»i lên chói chang mà chưa thấy nó ló dạng, bèn
tin nhắn há»i: Mà y mở mắt ra coi xe Ä‘i tá»›i... Äà Lạt chưa con? Nó hu hu trả lá»i
là nghe tin nhắn mẹ giỠcon mới thức! (Chắc âm báo tin nhắn của mẹ nó cà i đặt
là tiếng sét đánh nên má»›i giá»±t mình thức dáºy!!!) Cái táºt ngá»§ quên cá»§a nó đến
nổi nó lên xe đò là mình dặn dò: "Nhớ uống nước thấm lưỡi, vì mà y lên xe
là ngá»§ lưỡi thè tá»›i rún, nếu có bà bạn hà ng nà o ngồi gần, bả chấm ngón tay nhá»
vô lưỡi mà y đếm tiá»n, chắc đếm được và i tỉ là mà y khô lưỡi, nên uống nước
trước..."
Chuyện háºu Ä‘áºu cá»§a đà n
con kể sao cho xiết!
Nhiá»u ngưá»i lo già rồi
mà khó tÃnh thì con cái nó xa lánh, nó bá»›t thương. Mình thì già cứ khó tẹt ga!
Bởi nghÄ© thá»i gian mình không còn bao nhiêu, dạy con cho nốt. Nó mà có xa lánh
mình thì cÅ©ng tốt, bởi trước sau gì cÅ©ng xa luôn, táºp dần cho quen, mai sau nó
đỡ hụt hẫng, nó Ãt thương mình thì mình chết nó đỡ Ä‘au buồn! Chẳng sợ nó xa
lánh mình, chỉ mong nó trở thà nh ngưá»i không bị thiên hạ xa lánh.
Mẹ già khó ưa, chẳng
cần con ưa, chỉ cần con nên ngưá»i, mẹ không vướng và o cái tá»™i Ä‘em đến cho cuá»™c
Ä‘á»i nà y má»™t ngưá»i không tốt!
Mong là qua mùa dịch,
con mình biết phân biệt cá»§ hà nh vá»›i cá»§ tá»i, cá»§ nghệ vá»›i cá»§ gừng... thôi là pháºn
là m mẹ của mình bớt củ chuối rồi!!!
(Stt nà y viết bởi bÃ
mẹ nhà thÆ¡ có những đứa con háºu Ä‘áºu. Những phụ huynh có con cái ngon là nh, lỡ
Ä‘á»c thì đừng có bổ sung và o đưá»ng lối giáo dục cá»§a mình mà khổ lÅ© con. Hãy để
chúng được tá»± do "là m ngưá»i", đừng bắt chúng "là m con" cá»§a
mình cho đến khi mình chết thì... chết mẹ chúng! Kkk...)
26/7:
Những năm mình là m
việc ở báo Tuổi Trẻ Cưá»i vá»›i sếp NghÄ©a, phòng TTC hầu như đúng nghÄ©a vá»›i chữ
CƯỜI, bởi cả đám nhân viên tếu táo và má»™t ông sếp kỳ đặc! Äiá»u kiện cÆ¡ quan như
thế nà o thì sếp Nghĩa cũng phải ở một phòng riêng, bởi cái phòng của ổng ta
nói... không thể nói nổi! Miễn bà n vỠsự sắp xếp và những “đồ đạc†kỳ lạ mà sếp
sưu tầm, thì từ căn phòng sếp, thỉnh thoảng phát ra những âm thanh lạ lẫm rất
“bắt lá»— taiâ€: Khi thì là những trà ng cưá»i ha hả, khi thì những tiếng khóc giả
diễn, khi thì những tiếng la tà o lao vu vơ câu gì đó, nghe là phải bụm miệng
cưá»i!
Từ ngà y sếp phát hiện
ra căn bệnh ung thư, những âm thanh phát ra thưá»ng là câu ngâm nga vá»›i giá»ng
trà o lá»™ng: “Trá»i hỡi khi nà o ta chết đây...?â€. Lúc ấy chưa ai trong phòng biết
sếp có bệnh. Mình là đứa hay là m thÆ¡ tếu táo, chá»c vui vá» sếp. Và bốn câu thÆ¡
mình nhắn chuyá»n cho cả phòng Ä‘á»c, bắt đầu từ cái câu mà sếp cứ “la là ng†hằng
ngà y ấy:
“Trá»i hỡi khi nà o ta
chết đây...?â€
Thì chừng nà o chết
chừng đó hay
Äi tá»›i Ä‘i lui, la chá»™n
rá»™n
Quần lá»ng mÆ¡-tuya,
tuột có ngà y!
Nhiá»u lắm những bà i
thơ, mấy tản văn viết tếu táo vỠsếp, mà khi nghỉ hưu, mình chép từ máy cơ quan
vô USB, nó bị lỗi, mất tiêu! Loáng thoáng còn nhớ mấy câu mình viết khi sếp đi
vắng dà i ngà y (bắt chước giá»ng Tố Hữu khi viết bà i “Bác Æ¡i!â€):
Sếp đã đi rồi sao sếp
ơi!
Bà n sếp giỠkhông có
“đứa†ngồi
Im re ỉm rẻ… ta nói…
đã!
Vắng sếp, phòng vui
quá xá trá»i!
.... ....
(và câu kết cũng còn
có háºu):
Äi đã rồi vá» nghen sếp
ơi!
Nói xấu sếp là nói
chơi thôi
Sếp như dây nhợ Ä‘á»i
lÃnh váºy
Không sếp, thân diá»u
lÃnh sẽ rÆ¡i!
Hồi đó cả phòng “oánâ€
sếp, giáºn sếp, ức sếp lắm bởi vì cái lệnh cấm Ä‘i là m ngà y nghỉ. Là m báo nên cÆ¡
quan có chế độ: nếu và o dịp nghỉ lá»… mà ai vẫn sắp xếp Ä‘i là m được thì sẽ nháºn
lương gấp 3 ngà y bình thưá»ng. Cả đám ham tiá»n, chỉ mong được Ä‘i là m ngà y lá»…,
nhưng sếp không cho, sếp bảo ngà y nghỉ phải ở nhà sum há»p vui vẻ vá»›i gia đình.
Cả đám ấm ức nghỉ, trong khi sếp thì vẫn Ä‘i là m! (Sau nà y má»›i thấu Ä‘iá»u sếp bảo
và ... hiểu tâm trạng sếp!!!)
Khi sếp vỠhưu, cả
phòng xúm lại là m một cái clip để tặng sếp (mà rốt cuộc thì không dám tặng).
Trong đó cảnh thằng Thuần (nhà văn Nguyá»…n Ngá»c Thuần) ngồi Ä‘eo mặt nạ, giả là m
sếp, lần lượt má»—i ngưá»i Ä‘i đến nói má»™t câu vá»›i sếp. Mình thì nói câu tếu táo
như vầy: “Thôi, nói váºy chá»› thương lắm! Vá» hưu rồi ráng ngồi viết văn cho giá»i
bằng tui nghen!†xong kéo cái tay “sếp†ra, khoắng cây viết lên đó: “Cho chữ ký
trước nè†rồi gõ vô mặt nạ cái cốc, bỠđi! Hahaha... Sau nà y mình gởi cái đoạn
clip nà y cho sếp, ổng hông chá»i mà chỉ cưá»i!
Sếp vỠhưu, hằng ngà y
vô thư viện cÆ¡ quan ngồi viết, má»—i sáng mình pha trà xanh, thưá»ng bưng qua cho
uống, có bữa sếp đi vắng, không báo trước, mình mang trà qua ngồi nói xấu sếp
vá»›i mấy em thư viện. Sếp nhắn tin bảo: “Xin lá»—i, tui Ä‘i vắng và i hôm má»›i vá»,
phiá»n nhà thÆ¡ quá... Khi nà o vá» tui qua xin, đừng nhá»c công mang qua là m tui tổn
thá»...†Mình nhắn trả lá»i: “Haha... nếu là m được đại ca tổn thá» thì cả đám hùn
lại là m à !†Anh nhắn lại: “Trá»i Æ¡i tui bị ghét quá Æ¡. Bi giá» má»›i biết. CÅ©ng
hoan hỉ luôn.†Mình ngáºm ngùi: “Äá»i còn bao lâu để uống trà cùng nhau. Năm tá»›i
anh cÅ©ng không còn thấy em ở cÆ¡ quan nữa rồi. Em vá» rừng luyện sư tá»...†Và anh
cÅ©ng ngáºm ngùi: “Ngưá»i quen dần dần Ä‘i hết...!â€
Và bữa nay tới lượt
anh đi.
Trong những câu thơ
mình viết vui vỠanh, có lẽ câu nà y là ... hổng vui:
Văn Nghĩa hay bất giác
cưá»i
Äể Không-Không-Thấy cuá»™c
Ä‘á»i lẻ loi.
Anh là m báo Cưá»i, viết
trà o phúng, bạn bè đầy nhóc, chiá»u chiá»u thưá»ng lê la uống bia, phiếm chuyện...
Váºy mà sao anh có cái dáng Ä‘i buồn tà ng ẩn thế?!!
Mong anh sẽ có một
cuá»™c bắt đầu má»›i, vá»›i nhân quả cá»§a những niá»m vui mà anh mang lại cho nhiá»u
ngưá»i từ những trang viết cá»§a anh.
https://cuoi.tuoitre.vn/doi-cuoi/nghia-cuoi-2021072740415312.html?fbclid=IwAR1TjneGR5PjKZacWE-Xh5Dvlyi2b64p9nyjQqQR4_sa41j-jITECN1sZN8
clip vui phòng TTC quay:
https://www.facebook.com/1383266102/videos/pcb.10220003914353191/769646670399149
25/7:
Mình thÃch nhìn những
dấu chân (nên hay trang trà cho vưá»n thiá»n những dấu chân bằng đá). Hồi nhá»
mình hay thơ thẩn đếm chơi những dấu chân Ba đi từ sau hè nhà ra ruộng mấy bữa
trá»i mưa. Ruá»™ng nhà mình má»—i khi Ba sạ lúa, những dấu chân ba để lại trên mặt
đất sình bằng phẳng lấm tấm hạt lúa nảy mầm trăng trắng, mình nhìn thÃch lắm!
Rồi những khi hai cha con kéo bừa cho đất, dấu chân Ba in sâu, dấu chân mình in
cạn, loáng thoáng trên mặt đất, nhìn dấu chân hai cha con bên nhau, mình thấy
thương gì đâu! Những khi lá»™i ruá»™ng, cứ nhìn thấy dấu chân ba in khắp nÆ¡i, lÃ
mình thấy yên lòng ấm áp, không sợ gì hết. Từ ngà y Ba mất, vỠnhà , ra ruộng,
những lúc nhớ Ba, mình bỠdép lội chân trần để thấy dấu chân mình in trên đất
bùn, giống hệt dấu chân Ba...
Ngà y xưa mình viết bà i
thơ DẤU CHÂN BA:
Äồng ruá»™ng quê mình
là m bằng dấu chân ba
Từ đấy cần cù má»c lên
ngá»n lúa
Con lớn lên trên cánh
đồng ngáºm sữa
Äứng nÆ¡i nà o cÅ©ng trên
dấu chân ba.
Äể bây giá» trong má»—i
chuyến đi xa
Có bà n chân ba nâng
bà n chân con bước
Con đã thay ba Ä‘i má»i
miá»n đất nước
Như hạt gạo quê mình
đến vá»›i má»i ngưá»i thân.
Trong mơ con vẫn có
những dấu chân
Là nốt nhạc bổng trầm
trong hương lúa
Dẫu đi đến nơi nà o con
vẫn nhớ
Bà n chân mình đứng
trên dấu ba.
------------
Ảnh: những dấu chân
bằng đá ở vưá»n thiá»n:
20/7:
15 năm trước vỠđây
mua má»™t khoảng đồi. Äồi bá» hoang, trá»c, chỉ còn rải rác và i cây trà thấp chưa đầy
mét; có má»™t cây vú sữa là cao to nhất cÅ©ng chỉ hÆ¡n đầu ngưá»i.
15 năm qua, mấy cây
trà vẫn không lớn gì hơn, chỉ cây vú sữa là cao lớn, ra dáng cổ thụ, thỉnh thoảng
cÅ©ng có ra và i trái nhưng lá»›n được chút là biến mất Ä‘i đâu không dấu tÃch. Ai đến
cÅ©ng há»i cây có nhiá»u trái hông? Mình hay trả lá»i đùa: Tại sao phải có trái? Má»™t
cái cây cao to đẹp thế cÅ©ng đủ rồi mà ! Äòi há»i chi nhiá»u! Mình chỉ mong cây sống
khá»e, đứng đó như má»™t vị trưởng lão, oai nghi, váºy là đủ rồi, có trái hay không
chẳng quan trá»ng. Mình có hai con mắt và chỉ má»™t cái miệng. Vưá»n còn nhiá»u cây
trái rau quả khác để ăn, cây vú sữa không cần ra trái cũng đâu có sao, nó cứ đứng
đó trên đồi là đã quá cảm ơn rồi!
Những khi trá»i gió,
cây như có hai tầng lá; tầng dưới mà u xanh mướt, tầng trên mà u và ng nâu sáng
chói. Äẹp uy nghi lá»™ng lẫy má»™t góc trá»i.
19/7:
Hơn hai tháng nay cả
nhà nó lên trốn dịch, nó phá suốt ngà y không ngơi tay, mình đau khổ rên rỉ:
"Hy Æ¡i! Sao con phá dữ váºy?!!", nó cÅ©ng ray rức bảo: "Con đâu có
muốn phá đâu, tại hai cái tay con nó cứ phá hoà i hà !" Cái sự nghịch phá
của nó cộng với sự tiếp tay tăng hiệu suất của thằng bé hà ng xóm là m mình bị
thiệt hại vô số kể! Bữa nghe ba mẹ nó bà n vỠtin TP lại tiếp tục giãn cách, nó
há»i ba nó: " Váºy là mình ở đây mãi mãi hả ba?" Ba nó báºn rá»™n, trả lá»i
cho qua :"Ừ..." Nó nháy mắt :" Váºy là bà ngoại xui xẻo
rồi!". Biết váºy luôn á trá»i!!!
(Video: đến rình rình
Ä‘i quay con ong mà cÅ©ng không thoát khá»i ảnh Ä‘i theo lồng tiếng!")
https://www.facebook.com/1383266102/videos/pcb.10219966898707823/868051204108586
13/7:
Sáng sớm nhón chân đi
rung mấy cà nh hồng
Khẽ mỉm nụ cưá»i hữu
hạn
Tặng cho trá»i đất vô
cùng.
12/7:
Không biết con nhện
khi giăng tÆ¡, ngoà i yêu cầu kỹ thuáºt, nó có chú ý đến yếu tố mỹ thuáºt hông ta?
Rồi lâu lâu có bà y ra tổ chức các cuá»™c thi như con ngưá»i hông ta? Và dụ như:
thi tÆ¡ đẹp nhất, tÆ¡ bá»n nhất, tÆ¡ lắt léo nhất...v.v...
Chắc là không, vì nhện
nhà ai nấy ở, tơ ai nấy giăng, chúng không sống bầy đà n như ong hay kiến,
mối... Mà nếu biết được con ngưá»i áp đặt cho nó qua câu ca dao: "Buồn
trông con nhện giăng tÆ¡/ Nhện Æ¡i nhện hỡi nhện chá» mối ai..." chắc nó cưá»i
khẩy: Tao chỠcon mồi tên mối thôi chớ mối mang gì! Hahaha...
(Bồ tèo nà o rảnh nghe
chÆ¡i bà i hát nhạc sÄ© Văn Phụng phổ bà i thÆ¡ khuyết danh có 2 câu trên. ÄÆ°á»ng dẫn
dưới phần còm. Hai câu cuối trong bà i: "Äá mòn nhưng dạ chẳng mòn/ Tà o khê
nước chảy vẫn còn trơ trơ)
9/7:
Lúc buồn hãy nhớ
"Rồi sẽ qua
đi"
Lúc vui hãy rõ
"Chẳng mãi mãi
gì".
Phút nà o may mắn
ÄÆ°á»£c chút bình yên
Thì ngay phút đó
Lạc trú hiện tiá»n.
3/7:
Ngà y mình rá»i TP vá»
Bảo Lá»™c láºp vưá»n thiá»n, hà nh trang mang theo có má»™t xe tải cây cá» hoa lá - toà n
bá»™ khu vưá»n trên sân thượng bao năm. Trong đám cây cỠđó có cây lá»™c vừng quÃ
tặng của anh bạn văn thân thiết Trần Quốc Toà n
anh bảo đây là cây lộc vừng lấy giống từ cây lộc vừng ở Hồ Gươm Hà Nội. Anh
tặng mình, coi như món quà cho ngà y mình bắt đầu một cuộc sống mới. Cảm ơn anh
biết bao!!! Bây giỠthì nó trổ chùm bông đầu tiên, và độc đáo là cả cây chỉ trổ
duy nhất có 01 sợi bông nà y thôi. Sợi bông nở đẹp tỉ mỉ, chu đáo, theo thứ tự
mỗi ngà y một đoạn, rất hoà n mỹ!
Má»i má»i ngưá»i ngắm hoa
thôi.
(Hihi... vì là cây
mang từ thủ đô nên chụp ảnh giống chữ S cho có hình tổ quốc! Hahaha...)
1/7:
Äang ngồi ăn cÆ¡m, con
tò vò tha con sâu bay ngang, là m rá»›t con sâu xuống đầu gối mình cái độp! Cả nhÃ
nhao lên mắng con tò vò háºu Ä‘áºu và tham lam, bắt con sâu cho bá»± rồi tha rá»›t lên
rá»›t xuống! Mình ngẩn ngÆ¡ tiếc, phải chi nó tha thá»i và ng hay viên kim cương thì
hay biết mấy! Hahaha...
Bữa nay phát hiện con
tò vò nà y chẳng những háºu Ä‘áºu mà còn lưá»i biếng vô phương! Nó thấy mấy cái
gương sen khô mình chưng cắm trong bình, bèn "sẵn ổ nhảy đẻ", không
cần là m tổ, cứ tha sâu nhện vỠđể vô lỗ hạt sen rồi hà n lấp miệng lỗ lại thôi,
khá»e re.
Lên mạng xem tà i liệu
coi con tò vò chÃch có độc không, thì thấy quá nhiá»u lá»i khuyên đánh số đỠvÃ
phong thá»§y vá» con tò vò là m tổ trong nhà mang lại may mắn tà i lá»™c, tiá»n đếm
phải uống thuốc giảm Ä‘au vì nhức má»i tay! Hahaha... Nhá»› lại hồi nhỠở quê nhÃ
mình đầy tổ tò vò, (mình ngồi rình nó xây tổ hà ng giá», ngà y nà y qua ngà y khác,
rồi cạy tổ nó lấy nhện Ä‘i câu cá). Váºy mà ba má mình có già u gì đâu, hay là ổng
bả già u thiệt mà diếm tiá»n, sợ mình biết, xin Ä‘em mua bánh ăn hết?!
Kakaka....!!!
(Xem video thấy rõ nó
Ä‘ang nhét con sâu vô cái lá»— hạt sen, con sâu vẫn còn nhúc nhÃch. Tò vò có cái
thuốc chÃch con sâu chỉ bị chết lâm sà ng, không phân há»§y, đợi đến lúc trứng nó
nở ra con, con nó sẵn thức ăn tươi sống luôn. Hầu hết các loại côn trùng sâu bá»
Ä‘á»u là những báºc phụ huynh chu đáo!)