30/5:
Gần đồi thông Phương Bối, hơn tháng trước có một cây gòn bên vệ
đường, bung bông trắng muốt. Mỗi lần đi qua, mình nhìn lên, lại nhớ câu thơ lão
Sơn Núi:
"...Quê xa năm tháng mỏi mòn
Nội bưng tóc trắng như gòn lên thăm..."
Dừng xe, rút điện thoại ra chụp cái hình. Chụp xong nước mắt
chảy tự bao giờ!!! Hỏi Phương Bối, nó tìm ra ngay bài thơ của cha.
Sắp đến ngày đám giỗ đầu tiên của lão già, nhớ lại sau ngày đưa
tang lão, buổi chiều nhập nhoạng, hai anh em Phương Bối bưng một cái túi, đến
vườn thiền, nó nói: "Cô cho con gởi phần tro cốt này của cha con vài bữa,
rồi tụi con sẽ mang về quê rải cho cha con..." Mình mang mớ tro cốt lên để
dưới tượng Phật, bảo: "Lão nằm yên đó, lão mà rục rịch là tui đem quăng ra
rừng á!" Hihi... lão đã rất ngoan hơn lúc còn sống.
Một năm rồi.
25/5:
"Chính trị: không"
Mưa gió, hoa trĩu cánh thấy thương! Cắt vô chưng - kiểu này ở
quê mình kêu bằng chưng lòi bản họng! (Ăn nhiều quá, thừa mứa kêu bằng "ăn
lòi bản họng"). Chợt nhớ hồi làm ở Tuổi Trẻ Cười, mỗi khi hết giấy in, làm
biếng đi xuống kho lấy, đùn đẩy cho thằng Lap đi lấy, nó khệ nệ ôm đống giấy
lên, rồi nói: "Đấy, chị in cho lòi họng đi!" Hahaha...
Có những cái đặt sai chỗ nhưng mà nó vui, chớ con người mà đặt
nhầm chỗ thì lòi một kiếp cũng không cứu vãn nổi!!!
Mấy hôm bầu cử, xe phóng thanh chạy rề rề khắp nơi, đọc danh
sách, tiểu sử ứng cử viên, hầu hết trong tiểu sử các quan đại quan tiểu, quan
trừ quan cộng... đều ghi: "Tôn giáo: không". Đang cong lưng cùng chị
làm vườn trộn hồ bươi cát để làm cái thác nước cho hồ sen sân vườn thiền mà dòm
cái xe cổ động, tâm cà chớn nổi lên, nó nghĩ: Ờ, tôn giáo không, nhưng khi gặp
nạn hoặc cầu lên chức, họ đến chùa chúi đầu xuống đất cầu khấn mất não!
Mưa, rảnh, viết khơi khơi chơi vậy, ai thấy bông hoa đẹp thì
li-ke, đừng còm-măng cạnh khóe, ở đây em "Chính trị: không" nhé!
Kkk...!!!
Em làm dân thường thôi cũng đủ lòi bản họng rồi! Hahaha...
-----------------------------------------------------------------------
Bữa đó hoa hồng nở
Ta đi qua vội vàng
Hồng thong dong hạnh phúc
Nở xong rồi thì tàn...
Bữa kia hướng dương nở
Ta đi qua vội vàng
Hướng qua rồi hướng lại
Hướng xong rồi thì tàn...
Bữa nọ phù dung nở
Ta đi qua vội vàng
Hoa thản nhiên chuyển sắc
Chuyển xong rồi thì tàn...
Bữa nay hoa đã vãn
Ta rảnh, không vội vàng
Dáo dác tìm hoa nở
Mùa nhẹ hều đi ngang.
24/5:
Suy nghĩ mấy tháng trời, mới chọn được 2 câu lời
Phật dạy để treo lên chánh điện. Giáo pháp mênh mông, nhớ nhiêu đây thôi đủ tu
đuối luôn rồi!!! Tu chi nhiều, đắc đạo trở tay không kịp! Haha...
