24/3:
Quyết định phượt cùng
đám lâu la, mình trang bị như đi ra vũ trụ! Và rồi một đêm ngủ lều trên đèo
cao, (tưởng như vói tay là khều được vài đốm sao giữa bầu trời sao chi chít…)
giấc ngủ ngon và cảm giác hạnh phúc bình an… dường như nửa thế kỷ rồi mình mới
gặp lại, từ thời ấu thơ ngủ ở quê nhà…
Xuyên qua lớp túi ngủ,
vải lều, những cục đất đá lổm nhổm dưới lưng mà sao lại có cảm giác bình an, êm
ấm đến lạ lùng! Có lẽ vì mình nghĩ đến sự gần gũi thiêng liêng của đất, của
trời… ôm ấp con người biết mình là một phần của thiên nhiên… Sự mở lòng, hoà
nhập đã khiến tâm hồn nhẹ bâng, thanh thản.
Khi quyết định leo lên
vách rừng dựng đứng, để đến được gốc một cây cổ thụ diệu kỳ, mình cũng mang một
niềm tin với đất trời như thế! Cây cheo leo bên vách rừng, bị ngã đổ, nó đã tự
cứu lấy bằng cách mọc ra những cái rễ tự nâng lên, chống đỡ rồi tồn tại. Không
biết bao nhiêu năm, thân rễ rách toạc giờ như một đường hầm rộng lớn, vậy mà
kiên gan cần mẫn, hễ còn một chút bán víu nào thì vẫn hút đất nuôi cây.
“Cây đa làng cổ” là
tên của một quần thể 9 cây đa khủng, bao quanh một cây đa kỳ vĩ như một vùng cổ
tích! Lần đầu mình nhìn thấy một cây đa to lớn như vậy. Hồi trước, đã từng lặn
lội đến chiêm ngưỡng “cây chò ngàn năm” ở rừng Cúc Phương nhưng cảm giác khác
bây giờ. Ngỡ ngàng và lo ngại. Mấy đứa lâu la bảo nhau đừng check-in, thiên hạ
kéo đến rần rần thì chắc tiêu các cụ, bởi dưới gốc cây đã lác đác những cây
nhang đốt cháy cắm sát rễ, vài cái tên đã được khắc lên…
Ôi thiên nhiên kỳ thú!
Cả thời tuổi trẻ mình đã bỏ qua rất nhiều, giờ già rồi, hiểu ra thì chân yếu
tay mỏi…! May mà còn vớt vát kịp thời chút ít, nhờ nền tảng “thời thơ ấu gian
khổ” leo trèo chịu đựng thử thách gian nan…
Và cảm ơn các con –
đám “lâu la” hết lòng thương quí cô già, Toòng teng cô theo trên các nẻo đường
vi vút…!
.

Rễ cây nứt ra
như một đường hầm trên cao

Cây đa vĩ
đại giữa quần thể 9 cây đa, bóng xoè ra cả một vùng rộng lớn…)
21/3:
Woa... chưa bao giờ
nhìn thấy những viên đá của mưa đá đẹp đến vậy...!!! Như là những tiểu hành
tinh xinh xinh...! Thiên nhiên thiệt là kỳ thú, tuyệt vời...
(Cơn mưa chỉ thoáng
qua vài phút và hình như riêng tặng cho vườn thiền những viên đá nho nhỏ xinh
xắn dễ thương như vầy...
20/3:
Nàng cú năm ngoái lại
về làm tổ y chỗ cũ, trên cây ổ rồng bên lối đi trước sân vườn thiền. Vẫn đẻ
đúng 4 con như chang y chóc. Năm ngoái mình đặt tên bốn đứa là Xuân, Hạ, Thu,
Đông; giờ nếu mỗi năm chúng đều cho ra đời 4 đứa như vầy, mình biết tìm đâu ra
tên bộ tứ mà đặt cho chúng hoài đây?
Con cú mẹ to ngồi đầy
hết tổ, mặc đàn con lóc nhóc bên dưới cánh, nó im ru "thiền" bất động
suốt ngày như pho tượng. Mình đi vô đi ra nhìn ngắm, cất tiếng chào nó, nó cứ
trơ ra, chả thèm quan tâm. Hay thiệt! Nể mày lắm cú!!!
Ảnh: Sáng nay mình bắt
đàn con nó xuống chơi, quay phim chụp hình đã đời rồi trả lại cho mẹ nó.
https://www.facebook.com/1383266102/videos/pcb.10219263939574284/10219263937454231
15/3:
Lâu lâu rồi mới được
bữa chuyện trò thú vị với đám “lâu la” cùng chung chí hướng. Ly… cốc… trà… cà
phê… lổn ngổn đầy bàn, những câu chuyện cười vui bổ ích, bổ não. Ngẫm đời mình
được mấy khi cùng “tri kỷ” chia sẻ chuyện trò. Đa phần toàn “tuỳ thuận chúng
sinh” mà bla…bla… lếu láo, vô bổ, hại não!!! Tự dưng lại nhớ mấy câu thơ của
tiền bối Nguyễn Bính:
“Từ độ về đây sống rất
nghèo
Bạn bè chỉ có gió
trăng theo
Những thằng bất nghĩa
xin đừng đến
Hãy để thềm ta xanh
sắc rêu…!”
Đời, muốn “thềm ta
xanh sắc rêu” cũng đâu có dễ! Đi mua cỏ nhựa về lót mà còn bị đạp mòn rụng xác
xơ…! Hahaha…
(Ảnh: Con gái thắt
lưng buộc bụng mua cho mẹ bộ bình bếp nấu nước pha trà mà bị cả nhà xúm vô mắng
nhiếc, vì bình nặng quá, mẹ phải tập tạ mới xài nổi!!! Bởi ta nói… đời hổng
biết nói gì!!! Kkk…)
5/3:
Bảo Lộc vào mùa hoa cà
phê đẹp ngất ngây! Những ngọn đồi, thung lũng… bạt ngàn màu hoa cà phê trắng
tinh thơm bát ngát. Những buổi sáng đứng từ ngọn đồi vườn thiền, nhìn ra xa…
chập chùng trắng tinh hoa là hoa… từ những rẫy cà phê cả thôn bừng nở.
Vườn thiền cũng có một
cây cà phê tự mọc từ lúc nào, sáng nay cũng đàng hoàng nở hoa lộng lẫy! Hihi..
Hàng xóm có hàng mẫu cà phê, ti tỉ hoa mà chả ai thèm chộn rộn, vườn mình có
một cây chút ét mà săm soi thiếu điều đếm từng cánh hoa mới thoả!
Hahaha… cây cà phê đẹp
nhứt tỉnh Lâm Đồng đêy…
Vài năm nữa, cây cà
phê này thu hoạch, nghành cà phê Việt Nam khởi sắc chắc rồi! Kkk...
(Ảnh cuối có cả mặt
trăng muộn đang treo trên bầu trời luôn nha!)