30/10:
Bình yên bạn với ông
này
Lặng im cùng ngắm mây
bay gió ngừng...
Khều mầm cỏ, đoán mùa
xuân
Nhấp chung trà ấm, áng
chừng đông sang.
Tiêu xài vương giả
thời gian
Đời còn một đoạn chơi
sang với mình!
Nâng niu “báu vật yên
bình”
Nói sao cho xiết lặng
thinh giữa đời
Một vùng tri kỷ ngồi
chơi
Tri âm vài chiếc lá
rơi thật hiền...
((Với tượng ông già
bằng gốm)
26/10:
Lâu rồi mới ghé lại
đồi thông Phương Bối, thắp hương cho lão già Sơn Núi! Đồi thông và rừng cây vẫn
đẹp nao lòng!!! Bụi tre khổng lồ bên ngôi nhà nhỏ của lão thỉnh thoảng rơi một
bẹ lá vĩ đại rầm rào cả không gian buổi trưa tĩnh mịch. Mỗi lần nghe tiếng rơi
của bẹ tre, mấy cô cháu (Phương Bối và Tiểu Khê – con gái lão Sơn Núi) lại nhìn
nhau cười vì âm thanh “quá đáng” của nó. Chợt nhớ câu thơ tinh tế của Trần Đăng
Khoa: “Ngoài thềm rơi chiếc lá đa/ tiếng rơi rất mỏng như là rơi nghiêng...”.
Bồi hồi nghĩ khi xưa, mỗi trưa đang ngủ mà nghe tiếng bẹ tre rơi cỡ vầy, hông
biết lão già ấy có giựt mình tinh nghịch chửi thề cây tre không nhỉ?! (Mình
cũng nghịch ngợm lụm mấy bẹ tre về làm nón đội chơi)
Rêu và những bụi tầm
gửi đẹp bùi ngùi...! Ngôi nhà nhỏ của lão, trên mái ngói đã dầy ngập lá tre, và
cỏ dại đã mọc xanh phơ phất... !!! Thành quách Ăngko (Campuchia) xưa 500 năm bỏ
quên trong rừng, rễ cây từ mái những ngôi đền cũng thò chân xuống đất thành cổ
thụ. Nơi này, 100 năm nữa rồi sẽ ra sao?
Lại nhớ mấy câu thơ
của lão:
“Mai sau người có
thương ta
Từ lâu xuống lỗ làm ma
mất rồi!
Đường xa... thôi miễn
bồi hồi
Mả hoang nhảy đại lên
ngồi đi cha!”
Vẫn lén bồi hồi một chút,
đừng chửi nhé lão!
Mới đó mà đã lâu
rồi...?!!!
(Ảnh1: Căn nhà gỗ
nhỏ, cỏ mọc lên đến mái ngói của lão...
Ảnh 2: Tàu lá tre khủng của bụi tre nhà lão)
9/10:
Có lẽ giống hoa này
đạt kỷ lục là bông hoa chưn dài nhất trong các loài hoa. Cây này vì mình trồng
bị đèo đẹt nên chiều cao khiêm tốn chỉ khoảng... 3 mét!
Khi chú thầu xây dựng
vườn thiền nhổ cả đống về cho thì mình không biết em ấy đã được bao nhiêu tuổi
(mình đoán khoảng 2 năm); mình trồng 1,5 năm thì em í trổ hoa. Quá trình trổ
hoa đến tàn chắc cũng phải nửa năm!
Hoa, có em mềm mỏng mong
manh rực rỡ quí phái, có em bình dị, nhẹ nhàng,e ấp... và cũng có em thật kiêu dũng,
hiên ngang...