Tím rơi
Bằng lăng tím một góc vườn
Người không về nữa hoa buồn không rơi !
Vắng người tôi ngắm mình tôi
Nghe buồn khép mở trong đời như hoa…
Bần thần đi nhặt xót xa
Lặng nghe nước mắt rơi mà không rơi.
Tím rơi
Bằng lăng tím một góc vườn
Người không về nữa hoa buồn không rơi !
Vắng người tôi ngắm mình tôi
Nghe buồn khép mở trong đời như hoa…
Bần thần đi nhặt xót xa
Lặng nghe nước mắt rơi mà không rơi.