Tiếng đàn bầu ở ngả tư thành phố
“Đàn bầu ai khảy nấy nghe…”
Tôi nghe người khảy mà se thắt lòng!
Giữa đường phố chật người đông
Tiếng đàn vuốt một khoảng không lạ lùng.
Đỏ xanh đèn hiệu xoay vòng
Chen nhau xuôi ngược người không thấy người(!)
Giọt đàn không có chỗ rơi
Duyên gì rớt thấm vào tôi ngọt ngào.
Mấy đồng vơi được nỗi đau?
Tôi nghe miễn phí một câu chạnh lòng!
Đàn bầu ơi có biết không
Một dây mà buốt muôn dòng âm thanh.