Thương trăng
Trách ai tham đó bỏ đăng
có lê quên lựu, có trăng quên đèn
ca dao
Ngàn đời trăng lặng lẽ trăng
Dẫu không người nhớ vẫn bàng bạc soi.
Chút lòng sáng ấy lẽ loi
Khuyết tròn mỏng mảnh giữa đời hoa đăng
Anh vùi say kiếp thiêu thân
Em thừa thãi một vầng trăng cuối ngày .
Rộng lòng trăng sáng đêm nay
Sáng cho anh lúc ngủ say, không đèn.
Nép mình trong góc nhớ quên
Thương vầng trăng mãi sáng bên đời hờ .