Thương mưa
Người hay bảo mưa đêm làm dễ ngủ
Mình nằm khô ráo nghĩ thương mưa
Mưa bị ướt có gì che chắn
Gió giông đâu phải chuyện đùa!
Mưa cần mẫn thả giọt dài giọt vắn
Ngắn hay dài rồi cũng vỡ trong đêm
Trong trên đá hay đục ngầu dưới đất
Rơi tự nhiên nào chọn cứng mềm.
Dữ như nước mà cũng hiền như nước
Mặc đời làm nóng lạnh, ghét hay thương
Nước vẫn ướt rồi khô, rồi sông biển…
Rồi mây bay dòm xuống thế gian thường.
Thương mưa mới, thương cả mưa mùa cũ
Xin đem lòng ấm áp thức cùng mưa
Đem tí tách vỗ về cho giấc ngủ
Cả thế gian, ai muốn thức thì chừa.