Tháp Chàm
Tháp
Chiều buông
Sương và tiếng chim khắc khoải
Chẳng thấy sự uy nghi nào sót lại
Chỉ nghe đẫm buồn cả một vùng hoang .
Tháp Chàm như dấu chấm than
của vũ trụ viết vào trái đất
Lặng lẽ rêu phong nói điều còn mất
Gạch đá nhẹ nhàng khắc dấu thời gian
Giá được làm cỏ dại lan man
Vơ vẩn sống, phất phơ đời bên tháp
Vui với nắng sương, mưa trùm, gió đập
Lặng lẽ đâm chồi, ta tự trùng tu.
Vi vu… hời hỡi vi vu
Tháp
Thương đời tháp
Thương mù mù xa…
Tháp Chàm khó hiểu như ta !