Tấm ảnh
Rằng nay có nhỏ Nguyệt khùng
Từ trong thành phố ra rừng ngồi chơi
Nắng như tơ vuột khỏi trời
Quấn trong bóng lá vàng rơi nhẹ nhàng
Rất mộng mơ, bỗng hiên ngang
Mặt mày có nét đàng hoàng công dân !
Đưa ra xa, để lại gần
Xoay ngang trở ngược trăm lần cũng ….y !
Chẳng khác gì, chẳng giống chi
Khéo cho cha mẹ sinh thì … ra ta !
Thoáng thân quen, thoáng lạ xa
Bật cười…
có lẽ ta là nó thôi !