Sóng rơi
Ta mang chút phận đèo bòng
Đau giùm, khóc hộ mênh mông đất trời
Chợt chiều nay ngắm sóng rơi
Giật mình ray rứt thương đời nhiêu khê.
Buồn không có nẻo quay về
Một mình ta giữa bốn bề sóng rơi
Chút bình yên đã ra khơi
Lặng nghe giông tố nói lời bão xô .
Ơ hay ! mưa gió hải hồ
Xoáy đâu về một vần thơ đa tình
Sóng rơi ướt đẫm vai mình
Ướt rồi khô, có mà hình như không .
Ta mang chút phận đèo bòng
Mớ bòng bong rối bòng bong…
thật là…!