Quen
Núi xa rừng lại càng xa
Chỉ còn có phố và ta rất quèn.
Nỗi buồn lẩn quẩn rất quen
Nụ cười lạ hoắc bon chen đầy đường
Ngày dài suông thiệt là suông
Đêm dài trắng vậy mà dường như đen.
Nhón tay khêu lại chút đèn
Tàn tro rớt xuống thấy quen lạ lùng!
Rõ rồi cát bụi hư không
Biết rồi mà lối đi vòng vẫn đi.