Nước

Nước

 

Ta về chống xuồng trên đồng nước nổi

Nghe quen thuộc vô cùng cái gió mang mùi quê hương

Từng cọng rong, từng thân lúa sót

Đầm đẫm trong phù sa ngọn nguồn.

 

Mặt nước thân thương!

Cũng mặt nước này ba mươi năm trước

Ta tập bơi với cái lông vịt ước

Trắng nổi chìm như  trăng khuyết sau mây.

 

Ơi mặt nước ơi! Ta gọi như say

Yêu dấu quá mà không ôm hết được

Ta tròn chớp hai giọt trong vào nước

Hòa lòng mình lòng nước ắp bao la.

 

Ta nhìn vào mặt nước thấy ta

Sau lớp sóng thiệt thà như nước vậy

Lòng nặng phù sa đi qua cồn bãi

Còn lại trong veo… buồn vui, ròng lớn…

                             Thật bình thường.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *