Như thật
Đã vui buồn tỉ lần rồi
Thêm lần buồn nữa thì đời vẫn y!
Buồn chi, đâu có vui gì
Mà sao lẩn quẩn đôi khi lại buồn!
Nhớ người giờ đã khói hương
Thương người giờ vẫn con đường chông chênh
Tiếc điều đáng lẽ phải quên
Xót câu chuyện rất không nên bận lòng!
Ừ thì nhân thế mênh mông
Kiếp người quanh quất một vòng nghiệp duyên
Lắng tâm nhận diện ưu phiền
Thấy biết như thật, tùy duyên vui buồn.