Nhạn gió
Anh chỉ cho em
giữa đồng cánh nhạn
Lẻ loi bay như chiếc lá rời cành
Em lặng lẽ soi bóng mình mặt nước
Chỉ bóng mình, dù bên cạnh có anh.
Cánh nhạn chiều bay quẩn bay quanh
Em quanh quẩn lục tìm kỷ niệm
Nhạn bay lẩn vào hoàng hôn tím
Em một mình tựa vào gió lang thang.
Nước dưới chân chảy chẳng vội vàng
Anh bên cạnh mơ màng hư thực
Gió vẫn thổi như ngàn thuở trước
Chiều qua rồi, nhạn khuất…
lẻ loi em…
Em lặng thầm soi bóng gương đêm
Nghe mỏng mảnh hơi thở mình nhẹ lắm
Nghe tiếng nhịp trái tim từ sâu thẳm
Vọng lẫn vào tiếng nhạn
chập chờn bay.