Nhân chi sơ
Trở về ngồi bên con mương xưa
Chấm chấm ngón tay mình xuống nước
Lừa được chú cá lòng tong cười ngất
Nghe chìa vôi mắng nhiếc ở trên đầu.
Chú nhện lỡ chân sa xuống bờ ao
Luống cuống loay hoay rủa nguyền ngọn gió
Ta buồn tay ngắt đầu ngọn cỏ
Ríu chân giẫm lên con trùn nhỏ giang hồ
Vậy rồi cần mẫn ngồi làm thơ
Ngợi ca thiên nhiên, mến yêu vạn vật
Ta lừa được ta, cười ngất
Nhân chi sơ là chữ tuốt bên Tàu !
Nhân chi sơ thiện ác như nhau
Bổn ác nhất là điều huyễn hoặc
Ta lẩn quẩn trong vòng hối hận
Lắng tim mình vọng nhịp chi sơ…