Mốt
Sài Gòn vốn có ồn đâu
Ai đem ồn đến lại cầu lặng yên?
Sài Gòn khói bụi triền miên
Ai đem khói bụi thải lên Sài Gòn?
Sài Gòn gấp rút bồn chồn
Ngược xuôi tất bật đâu hồn vía ta?
Sài Gòn lắm rác nhiều hoa
Hẻm sâu, đại lộ không xa chẳng gần.
Sài Gòn ta quyết không thân
Ta quay về núi bằng… chân Sài Gòn
Hình như núi sững sựng buồn
Mây bay trần tục như luồng khói xe
Thiệt lòng nói nhỏ mà nghe:
Thanh cao là mốt ta lòe chính ta!