Mộng du
Ta bước nhẹ nhàng như chẳng có
Ta nhìn lơ đãng chẳng buồn vui
Hững hờ mở nắm bàn tay nhỏ
Để biết còn ta ở cõi người.
Trái tim vẫn đập không ngừng được
Ta thở cho vui làn gió buồn
Mắt thấy đằng sau nhìn phía trước
Mịn màng ta thấm tan vào sương
Sương đọng đầu cành, ta rớt xuống
Đất hiền như mẹ ôm vào ta
Luân hồi không thoát, ta ngồi khóc
Nước mắt như sao tràn ngân hà
Ta lại trở về bên gối ấm
Mơ màng suy tính cho ngày mai
Trời ơi ! Ta biết ta đời lắm
Ta nén giùm ta tiếng thở dài…