Ước
Ước gì còn chút hồn nhiên
Để yêu tiếng dế bên triền cỏ sang.
Ước chi có chút thư nhàn
Theo nhau lúp xúp lang thang phố phường
Để nhìn gì cũng thấy thương
Nói cười, hít khói bụi đường thản nhiên!
Siết ga qua mặt buồn phiền
Nhớ quên chớp tắt, ưu tiên nói cười.
Ước ào nói quá vậy thôi
Suốt ngày phòng lạnh ta ngồi co ro
Ra vào chân bước đều vo
Vui buồn dự thảo khung đo cả rồi!
Nếu ta thêm một cuộc đời
Liệu còn thêm nữa những lời ước không?