Hồn nhiên
Đời còn ở phía ngày mai
Hay là đã ở phía ngày hôm qua?
Bàn tay nắm lại xòe ra
Nắm là thấy có buông là thấy không.
Buồn vui như một cái vòng
Điểm đầu tiên, điểm cuối cùng gặp nhau.
Ngày qua thì đã qua mau
Ngày mai rồi sẽ bắt đầu sao đây?
Ta ngồi ngắm mãi bàn tay
Ngửa rồi lại úp, ngắn dài trắng den…
Biếng lười đếm giọt nhớ quên
Nhẹ không …
lòng cứ hồn nhiên với buồn.