HÁI TRÀ
Mặc kệ mùa qua mùa lại
Quanh năm lá cứ xanh ngời
Hàng xóm lá vàng rơi rụng
Riêng trà xanh cứ xanh chơi!
Lâu lâu trổ bông một cái
Trắng cho xanh biếc giật mình
Dở ngon mặc người phán xét
Khen chê gì cũng làm thinh!
Sáng nay hái trà sương đẫm
Con ong rung cánh như cười
Nhẹ nhàng chẳng lo lá rụng
Chỉ thầm sợ hạt sương rơi…