Góc buồn

Góc buồn

 

Quá giang tiếng chuông ta về tuổi nhỏ

Ngôi chùa làng cổng khắc hoa rêu

Tiếng mõ níu câu kinh lạ lẫm

Buồn hiu!

 

Gió thiên di cát bụi vào chiều

Chú điệu nhỏ treo tiếng chuông vào gió

Ta cát bụi rải mình lên cỏ

Ướp vào buồn trọn tiếng chuông ngân

 

Tiếng chuông lay cát bụi bần thần

Nhìn mưa rớt thấy rêu từng giọt nở

Chùa thuở nhỏ hoá thạch vào nỗi nhớ

Chuông bây giờ khảo cổ góc buồn ta.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *