Em

Em…

 

 

Không thướt tha liễu rủ

Không quí phái hàng dương

Em như lá mạ đồng sương

Nhỏ nhoi mỏng mảnh giản đơn quê mùa

Không làm dịu cái nắng trưa

Không che anh khỏi cơn mưa vô tình

Biết làm sao được hở anh

Mạ non sương sớm chỉ đành vậy thôi.

 

Chút lòng mơ ước nhỏ nhoi

Thân rơm nhóm ngọn lửa đời cho anh.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *