thơ tặng một ngày
Bạn ta thuộc giống bạn hiền
Quê ta thuộc loại quê biền biệt xa
Tình ta chưa thể tình già
Ta nhẹ hẫng xác, hồn là đà bay...
Mỗi năm có một ngày đầy
Ta dang tay, bạn xòe tay bồi hồi
Nhắc cơm chan mặn mồ hôi
Ly cà phê cũng chia đôi nỗi buồn!
Nhớ Vườn Hồng, nhớ Cái Sơn
Thông Lưu đất lở vòng đường nhớ em.
Nhớ xoài mười tám trái thơm
Nhớ hương xiêm mẳn, nhớ con nước về
Nhớ nem một chiếc trưa hè
Nhớ đêm sâu, nhớ đường về vắng tanh
Chợ chiều nhớ đọt rau xanh
Hoa dội tết tấp vòng quanh chân cầu
Hàng sao già có còn đâu
Mà ta xoay đến bạc đầu tuổi thơ.
Nhắc nghe cái thuở vật vờ
Bao khát vọng cứ chực chờ bật lên
Một ngày có vạn nỗi niềm
Còn vài giọt xin lại chuyền tay nhau...