Mặt nạ
Trong căn phòng cá»§a há»a sÄ© TrÃ, ngoà i má»™t số tranh sÆ¡n dầu là ng nhà ng, ngưá»i ta nháºn ra nhiá»u mặt nạ tháºt đẹp. Có cái xuất xứ từ ná»n văn hoá Maya cổ xưa ở châu Mỹ Latinh, có cái mang Ä‘áºm phong cách cá»§a châu Phi. Rất nhiá»u tranh chân dung các nhân váºt trong những vở kịch cổ Ä‘iển phương Tây. Äẹp hÆ¡n cả là mặt nạ Tây nguyên và các nhân váºt tuồng. Äặc sắc nhất là mặt nạ thú. Từ cái gáo dừa anh cho ra Ä‘á»i con nghé rất ngá»™ nghÄ©nh. Từ cái rổ tre nho nhá» anh tạo gương mặt chúa tể sÆ¡n lâm, má»› lông bá»m xá»m được tết bằng râu bắp dịu má»m mà nhìn lại không kém phần uy nghi, dÅ©ng mãnh.
Sáng nay Kim đến thăm TrÃ. Kim là má»™t nhà sư phạm có danh tiếng cấp tỉnh. Lúc sắp ra vá», Kim ấp úng:
- Thằng bé nhà tôi rất thÃch mặt nạ anh ạ, nhưng… không tìm đâu ra cái đẹp đẹp…
Trà cưá»i:
- Tưởng gì...
Anh lấy chiếc mặt nạ con nghé trao cho Kim.          Â
- Äây, tặng thằng bé.
Nhà giáo xua tay :
- Không phải váºy! Thằng Quan và bá»n nhóc bạn nó chỉ cần loại mặt nạ giấy để Ä‘eo chÆ¡i thôi. Anh có thể vẽ cho cháu má»™t cái được không?
Äối vá»›i những đỠnghị cá»§a bạn bè và nhất là nhu cầu cá»§a trẻ con, Trà không bao giá» từ chối. Nhoáng má»™t cái, trong tay Kim đã có cái mặt nạ mặt beo bằng giấy croquis, có dây thun để Ä‘eo hẳn hoi.
- Äẹp tháºt! Thằng bé mừng phải biết! Thôi, rá»a tay rồi Ä‘i uống cà phê vá»›i tá»›!
Äối vá»›i TrÃ, lá»i má»i ấy quả là má»™t niá»m vui. Anh luôn thèm ly cà phê Ä‘en pha tháºt Ä‘áºm, thèm Ä‘iếu thuốc thÆ¡m, thèm cái không khà quán xá. Anh rất nghèo. Nghèo đến độ những sinh hoạt bình thưá»ng ấy cÅ©ng trở thà nh ước mÆ¡ có khi hằng tuần không thá»±c hiện nổi. Váºy mà khi nháºn được và i khoản nhuáºn bút bóc lá»™t chất xám, anh vẫn dà nh phần lá»›n cho sách vở và má»™t và i món ăn tinh thần khác.
Ở cái tuổi ba mươi, Trà vẫn còn quá trẻ trước loại hình nghệ thuáºt mà anh theo. Những năm còn là sinh viên trưá»ng vẽ, anh vẫn nghÄ© như nhiá»u bạn bè: ra trưá»ng anh sẽ là ngưá»i là m cách mạng ná»n nghệ thuáºt nước nhà để có thể sánh vai cùng năm châu bốn biển. Anh sẽ là má»™t tà i năng xuất chúng mà lịch sá» mỹ thuáºt luôn trân trá»ng khi nhắc tá»›i... Anh nghÄ© nhiá»u đến phòng triển lãm cá nhân, Ä‘i sáng tác ở nước ngoà i, tác phẩm được báo chà ca ngợi, bán đấu giá và những cô mẫu xinh đẹp...
Bây giỠở cái tỉnh lẻ nà y, còn sống mà cầm cỠđược đã là quà lắm rồi. Gạo, nước mắm, thuốc rê có khi còn thiếu. Dăm ba lần anh tham gia các triển lãm mỹ thuáºt, nhưng coi bá»™ mấy tay nhà báo không am hiểu tranh tượng lắm, há»™i đồng giám khảo thì coi trá»ng ná»™i dung tác phẩm hÆ¡n là hình thức nghệ thuáºt. Chưa lần nà o anh bán được tranh. Chưa cô gái xinh đẹp nà o ngồi mẫu giùm anh.
Má»™t lần Ä‘i công tác ở Tây nguyên vá», anh thá» là m má»™t cái mặt nạ và từ đó loại nà y quyến rÅ© anh thu hết tâm trà anh trong sáng tác.
Hôm sau Kim lại đến, mặt tươi rói:
- Cá»±c kỳ thà nh công Trà à ! Tối qua thằng Quan mang mặt nạ ra sân khu táºp thể chÆ¡i, bá»n nhóc phát khiếp chạy tán loạn. Sáng nay tụi trẻ Ä‘i lùng khắp thị xã, vét sạch mấy cái mặt nạ thá»i trước còn lại. Nhưng…
- Nhưng sao?
- Là m sao đủ. Khu táºp thể giáo viên có tá»›i năm mươi đứa trẻ! Rồi thị xã nà y, rồi cả tỉnh nà y… Hay là anh…
- Vẽ mặt nạ bán à ?
- Anh cÅ©ng thấy đó, trẻ con rất thÃch. Hay là anh vẽ Ä‘i, tôi xuất vốn. Bà già vợ tôi khá lắm, tôi vay là được ngay. Chúng ta sẽ sản xuất hà ng loạt mặt nạ, không chừng phất to!
Ãt lâu sau, “cÆ¡ sở sản xuất đồ chÆ¡i trẻ em†ra Ä‘á»i. Góc trái bảng hiệu ngưá»i ta Ä‘á»c được dòng chữ nhá»: “Công ty sách và thiết bị trưá»ng há»câ€. Công việc cá»§a há»a sÄ© Trà không nhiá»u. Anh chỉ vẽ mẫu mặt nạ và chế bản in lụa. Các khâu tiếp theo anh không quan tâm lắm, đã có Kim lo.
Tháng đầu tiên Trà nháºn được ba trăm ngà n đồng. Số tiá»n quá háºu hÄ©nh mà anh không dám nghÄ© tá»›i. Kim nói những tháng sau nếu số lượng tiêu thụ tăng thì số tiá»n ấy còn lá»›n hÆ¡n nữa. Tất nhiên Trà vẫn Ä‘i dạy, vẫn sáng tác và yêu những chiếc mặt nạ nghệ thuáºt cá»§a mình hÆ¡n. Anh không còn thiếu thốn gì nữa. Là m ăn thuáºn lợi, và i tháng má»›i thay đổi hoặc bổ sung mẫu má»™t lần. Hết các loà i thú, Kim yêu cầu anh vẽ theo nhân váºt trong các phim vidéo Ä‘ang thịnh hà nh: Ngưá»i dÆ¡i, Tá» Thiên đại thánh v..v…
Ãt lâu sau, số mặt nạ ấy lan đến các tỉnh lân cáºn và cả các thà nh phố lá»›n. Nghe đâu có và i cÆ¡ sở sản xuất mặt nạ ở thà nh phố Hồ Chà Minh vừa ra Ä‘á»i, nhưng há» không cạnh tranh nổi cÆ¡ sở cá»§a anh vì anh chịu khó luôn cải tiến cho hợp vá»›i thị hiếu trẻ con. Sau má»™t năm, Trà trở thà nh già u có và sắm được má»™t cô mẫu tháºt trẻ đẹp sau khi mua chiếc Dream II.
Dần dần rồi anh cÅ©ng đạt được những ước mÆ¡ cá»§a mình. Äúng là đồng tiá»n vạn năng. Nhưng anh vẫn chỉ xem nó là phương tiện để đạt được những mục Ä‘Ãch, trong đó Lan là má»™t thà nh công đáng kể hÆ¡n cả. Cô ấy rất đẹp. Nói váºy là đủ rồi, anh không muốn dùng món giải phẫu tạo hình để nói vá» ngưá»i mà anh trân trá»ng. Má»›i mưá»i chÃn tuổi, vì hoà n cảnh gia đình, Lan bá» há»c dở dang giữa lá»›p 12 và trở thà nh nhân viên công ty du lịch nhá» ngoại hình cá»§a mình. Cô hay xuất hiện trên bìa các đặc san tình yêu, hôn nhân và gia đình, nhất là gần tết, cô báºn ngồi xe cá»§a hết tay nhiếp ảnh nà y tá»›i tay nhà báo khác. Anh có cảm tình vá»›i cô ngay từ lần đầu khi tá»›i là m má»™t chầu ra hồn vá»›i Kim và các đồng sá»± ở nhà hà ng du lịch. Có đôi lần anh nghe những chuyện không hay vá» Lan nhưng anh không tin, ngưá»i đẹp như thế chắc chắn là có nhiá»u lá»i ra tiếng và o, “Trá»i xanh quen thói má hồng đánh ghen†mà . Lan nói năng rất hiá»n, không bạo miệng như những cô gái đồng nghiệp khác. Sau nhiá»u ngà y theo Ä‘uổi, Lan đồng ý ngồi mẫu cho anh vẽ bức Cô Tấm mà anh hằng ấp á»§. Sau đó là bức Tiên Dung tắm. Rồi Lan đã trở thà nh ngưá»i yêu cá»§a anh. Tình yêu ở tuổi cá»§a Lan và giá»›i nghệ sÄ© như anh thưá»ng được ngưá»i Ä‘á»i gán cho hai từ “tiếng sétâ€, nhưng tiếng gì thì tiếng, anh chỉ biết rằng tiếng tim mình Ä‘áºp rất tháºt. Và Lan cÅ©ng váºy.
Äôi lúc ngồi má»™t mình trước giá vẽ, Trà có hÆ¡i băn khoăn vá» những chiếc mặt nạ kinh doanh cá»§a mình, nhưng ý nghĩ ấy chỉ thoáng qua, có biết bao biện luáºn là m anh yên tâm. Và bây giá» anh đang báºn rá»™n chuẩn bị cho triển lãm nghệ thuáºt mặt nạ cá»§a mình tại thà nh phố.
Ngay lúc ấy Lan lại đến nhỠanh là m mặt nạ nổi cho công ty du lịch:
- Anh! Công ty cá»§a em đăng cai cuá»™c thi vÅ© há»™i hóa trang - múa đôi có mang mặt nạ - toà n khu vá»±c sắp tá»›i. Em xúi ông giám đốc đăng cai đấy. Anh giúp em nhé! Anh là m mặt nạ các vị thần, các vị anh hùng… Em tin là má»i ngưá»i sẽ rất thÃch.
Ôi! Là m sao mà từ chối được vá»›i những lá»i lẽ như váºy. Lan ôm anh, hôn má»™t cái hôn dà i lên môi:
- Em ứng trước cho anh đó!
Công việc tháºt vất vả. Anh nhá» thêm hai ngưá»i bạn là m Ä‘iêu khắc, má»™t ngưá»i bồi giấy, má»™t ngưá»i lo mấy việc lặt vặt má»›i hoà n thà nh nổi năm chục cái mặt nạ đúng thá»i hạn. Riêng Lan, anh trao cho cô chiếc chân dung Actêmix nữ thần săn bắn và trinh tiết.
- Ôi! Äẹp quá! Anh xem, em Ä‘eo thá» nè! - Äeo xong chiếc mặt nạ và o mặt mình cô chạy lại đứng trước gương - Má»i ngưá»i sẽ ghen vá»›i em cho anh xem.
- Äẹp lắm! Nhảy như em, anh tin là em sẽ được giải lần nà y. Tiếc là anh không biết nhảy.
Gỡ mặt nạ ra, Lan há»i:
- Anh tÃnh xem bao nhiêu tiá»n, em vá» báo lại công ty thanh toán cho anh?
- Anh không cần tiá»n đâu!
Lan đến ngả đầu và o anh.
- Không cần tiá»n, nhưng…cần em không? - Nói xong, cô kéo anh vá» phÃa chiếc giưá»ng.
Sá»± ồn à o cá»§a báo chà và dư luáºn đồng nghiệp vá» triển lãm nghệ thuáºt mặt nạ tại thà nh phố là m Trà hÆ¡i bất ngá». Bạn bè anh khi thi công triển lãm đã cao hứng vẽ hà ng loạt panô lá»›n treo khắp các ngả đưá»ng vá»›i dòng chữ quảng cáo: “Cá»™i Nguồn – nghệ thuáºt mặt nạ huyá»n bà cá»§a há»a sÄ© BABA†(bạn bè gá»i anh từ thá»i còn là sinh viên như váºy). Catalô in rất đẹp. Phòng triển lãm được thiết kế rất lạ, ánh sáng huyá»n ảo là m tăng chất kinh dị trên các chiếc mặt nạ. Hầu hết bạn bè gần xa, từ thá»i ngồi ghế tiểu há»c đến hiện giá» Ä‘á»u đến bắt tay mừng anh. Ai cÅ©ng tá»± xưng là bạn chà cốt vá»›i BABA! Ai cÅ©ng có những ká»· niệm khó quên vá»›i BABA. Ai cÅ©ng cố chứng minh rằng mình biết BABA là má»™t tà i năng xuất chúng ngay từ thá»i còn là sinh viên trưá»ng vẽ! Há» xúm nhau ca ngợi hết lá»i những tác phẩm mà anh sao chép lại, có sá»a chữa chút đỉnh từ các ná»n văn hóa Äông, Tây. Còn anh, anh lại cố tìm trong các báo, đà i, tivi… coi có ai nhắc tá»›i mấy cái gáo dừa, mấy cái rổ cá»§a anh không. Nhưng tháºt lạ, không có má»™t chữ nà o khen (tháºm chà chê cÅ©ng được, miá»…n là có để mắt đến) những sáng tạo Ä‘Ãch thá»±c cá»§a anh! Sau đó là ăn nháºu, rồi những lá»i đỠnghị tháºt béo bở như việc xuất khẩu ra nước ngoà iv.v...
Ngay lúc anh bắt đầu bá»±c bá»™i vá»›i những tiếp xúc như váºy thì Lan cá»§a anh xuất hiện. Cô mặc chiếc quần jeans bó sát đùi, chiếc áo pull và ng lá»™ng lẫy. Cô đẹp má»™t cách kiêu sa, quý phái, nhưng trên gương mặt có vẻ gì đó hÆ¡i lo lắng. Anh định đưa Lan và o phòng xem triển lãm nhưng cô ấy lại kéo anh ra quán cà phê, và o má»™t góc kÃn đáo:
- Anh nổi tiếng quá rồi Trà ạ! Anh vinh quang nên quên em rồi.
Giá»ng cô có gì như tá»§i há»n là m Trà lúng túng:
- Không đâu, em đừng hiểu lầm anh.
ÄÆ°á»£c nước, Lan tấn công thêm:
- Anh định bá» em phải không? Anh chỉ yêu những cái mặt nạ, yêu tiá»n, yêu danh vá»ng, nà o có yêu gì em!
Trà đau khổ:
- Trá»i Æ¡i Lan! Sao em nghÄ© quẩn như váºy! Anh báºn cái triển lãm chưa vá» thăm em được! Anh vẫn yêu em, nhá»› em muốn chết Ä‘i được… Xong triển lãm mình sẽ là m đám cưới nha!
Äến lúc nà y Lan má»›i mỉm cưá»i, nhìn anh tình tứ:
- Thiệt không?
- Thiệt!
- Nhưng…
- Nhưng gì em? Có khó khăn gì em hãy nói, anh sẽ lo được hết. Äừng ngại, nói Ä‘i em!
Lan thẹn thùng, đôi mắt chơm chớp:
- Từ hôm với anh… em…em đã có thai…hơn hai tháng rồi…
Rồi Lan khóc, những giá»t nước mắt lăn dà i trên má :
- CÆ¡ quan sẽ Ä‘uổi em, nếu biết em chá»a hoang…
Trà lau nước mắt Lan. Lòng dạ anh rối bá»i:
- Sao em không điện hay viết thư cho anh hay sớm?
- Thoạt đầu em muốn tá»± mình giải quyết ở dưới tỉnh, không để anh báºn tâm. Nhưng đứa bé đã hÆ¡i lá»›n, há» không dám… Kẹt lắm em má»›i lên đây gặp anh và là m việc ấy. HÆ¡n nữa ở đây em đỡ xấu hổ hÆ¡n.
- Hay là mình cưới nhau ngay đi Lan! Anh không muốn bỠđứa bé…con chúng ta.
- Không! Em chưa muốn có con.
Trà đốt Ä‘iếu thuốc, rÃt má»™t hÆ¡i dà i. Hai phin cà phê đã nguá»™i từ lâu. Má»™t lúc suy nghÄ©, anh Ä‘i đến quyết định:
- Thôi được, anh sẽ chở em đến bệnh viện.
Lan nhanh nhảu từ chối:
- Không, anh không nên bỠphòng triển lãm. Em lên đây cùng nhỠbạn thân. Con gái với nhau đỡ ngại hơn…nhưng…
-Nhưng gì ? Em cần tiá»n phải không?
- Vâng! Em cần nhiá»u tiá»n để đến bác sÄ© tư và tịnh dưỡng thuốc men. Việc nà y nói vá»›i anh tháºt là ngại…
- Không có gì mà ngại cả. Mình cũng như vợ chồng rồi còn gì.
Trà quay lại phòng triển lãm, vét hết số tiá»n mà anh có, trao cho Lan. Cô cảm động cầm tay anh. Giá»ng nói lá»™ vẻ như có lá»—i:
- Anh đừng băn khoăn gì cho em. Nhá» bạn em có chá»— quen đáng tin cáºy. Mai mốt là m vợ anh, em sẽ sinh cho anh hai thằng nhóc dá»… thương nha!
Cô lại hôn anh, cái hôn đã là m anh bình tâm đôi chút.
Buổi trưa tháºt êm ả. Trong phòng triển lãm chỉ còn má»™t mình TrÃ. Anh hút thuốc, hÃt khói tháºt sâu và o ngá»±c, rồi nhả ra từng vòng trắng; vòng lá»›n quấn và o vòng nhá» rồi nhanh chóng tan biến. Anh lướt mắt nhìn những chiếc mặt nạ treo từ trần xuống táºn sà n nhà , nhưng chỉ thấy gương mặt Lan nháºp nhòa, huyá»n hoặc lẫn và o những gương mặt rằn ri, lòe loẹt sắc mà u. Rồi hình ảnh nụ cưá»i đẹp rá»±c rỡ, những cái hôn nồng cháy hiện lên trong ký ức anh. Cô ấy sẽ là  vợ cá»§a mình ư? Cô ấy sẽ là mẹ cá»§a những đứa trẻ mang dòng máu cá»§a mình ư? Có lẽ mình sẽ ký và i hợp đồng vá»›i công ty xuất nháºp khẩu văn hóa phẩm để có tiá»n là m lá»… cưới.
Có tiếng chân ngưá»i và Kim hiện ra trước cá»a:
- Ô! Chà o danh há»a! Phòng triển lãm đẹp cá»±c kỳ nhỉ?
- Anh Kim! Sao hôm khai mạc anh không lên?
Hai ngưá»i bạn vui vẻ kéo nhau đến bà n ghi cảm tưởng:
- Xin lỗi anh Trà à ! Lúc đó mình suýt bị bắt vì chở loạt mặt nạ Rambô...
- Rambô nà o? - Trà ngạc nhiên.
Kim giả lả:
- À! Tôi quên nói anh hay. Cả tháng nay anh lo là m triển lãm, mà cÆ¡ sở cần mẫu má»›i, nên tôi nhá» má»™t tay há»a sÄ© vẽ mặt nạ Rambô. Suýt bị bắt, may mà lót được. Nhưng đợt nà y lá»— to!
- Cơ sở liệu có sao không anh? - Trà lo lắng.
- Không sao! Nhưng mình phải chuyển thôi. CÆ¡ sở mặt nạ trẻ con bây giá» má»c lên như nấm, có nÆ¡i in cả ốpxét! Mình sẽ là m mặt nạ nổi. Cáºu biết rồi đấy! Bây giá» phong trà o múa đôi phát triển rất mạnh. Ai cÅ©ng thÃch hóa trang. À, anh thu được cá»§a công ty du lịch cả triệu vá» khoản đó rồi còn gì! Tôi có xem hóa đơn mà .
Trà há hốc mồm, nhưng Kim không chú ý, vẫn say chuyện:
- À! Chuyện nà y anh chưa hay đâu. Tôi được giải trong vũ hội hoá trang khu vực vừa rồi. Cặp của tôi múa cực kỳ đẹp nhé, ai cũng phải khiếp! Tôi mang chiếc mặt nạ thần Apôlông, còn cô nà ng của tôi mang mặt nạ thần Actêmix. À, Lan đấy! Lan mẫu của anh đấy! Tôi ghé thăm anh, mai đi Vũng Tà u cùng nữ thần của tôi.
- Anh Ä‘i cùng Lan? - Trà sá»ng sốt.
- Ai Ä‘i cùng con bé ấy chẳng được! Có tiá»n là xong thôi! Tôi vá» khách sạn kẻo nữ thần Ä‘ang chá». Anh nhá»› suy nghÄ© vá» việc sản xuất mặt nạ nổi nhé!
Trà cảm thấy mắt mình hoa lên, anh lảo đảo đứng dáºy, Kim chà o anh và vá»™i vã Ä‘i ra không kịp nhìn xem phòng triển lãm cá»§a anh ra sao. Anh ráng giương hai mắt nhìn theo Trà nhưng không thấy gì cả. Tai anh ù lên, đầu Ä‘au như búa bổ. Má»™t cái ghế vướng ngang, anh tiện chân đá má»™t phát rồi ngã lăn ká»nh ra sà n nhà . Äúng lúc ấy anh thấy khói mịt mù và thần Apôlông hiện ra rõ dần, trên tay là cây cung và ng căng dây và mÅ©i tên lấp lánh hướng vá» anh:
- Ta được lệnh thần Zá»›t xuống đây trừng trị tá»™i nhạo báng thần linh cá»§a ngươi. Ngươi cưá»i cợt em ta, chế giá»…u ta và bán rẻ nghệ thuáºt mà ta bảo há»™!
Thần buông dây cung, và Trà cảm thấy tim mình Ä‘au buốt. Anh hoảng loạn chạy vòng quanh phòng triển lãm. Sau lưng anh, các mặt nạ rÆ¡i xuống như mưa, rồi chúng chạy quanh thà nh vòng tròn quanh TrÃ. Bá»n chúng Ä‘iên cuồng nhảy múa.Tiếng dáºm chân bôm bốp, thình thịch; tiếng cưá»i, tiếng hú rợn ngưá»i. Âm nhạc hoang sÆ¡ cá»§a hà ng trăm dân tá»™c trá»—i lên inh tai, chen vá»›i những khúc rock and roll khuếch đại cuồng loạn.
Trà nhắm mắt, bịt tai tìm cách thoát ra cuá»™c diá»…u hà nh man rợ nà y. Mồ hôi đổ ra như tắm. Những khúc gá»— thỉnh thoảng chạm mạnh và o anh Ä‘au nhói. Tiếng cưá»i lại rá»™ lên. Khi anh thoát ra phòng triển lãm thì thà nh phố đã lên đèn. Anh chạy băng qua các đại lá»™ đông ngưá»i, chạy qua ngã tư, ngã năm, ngã sáu, chạy ngang qua các vÅ© trưá»ng, các tụ Ä‘iểm múa đôi, ca nhạc…Bất cứ ở đâu, tiếng cưá»i man rợ và cái thứ âm nhạc cuồng loạn hoang sÆ¡ vẫn bám lấy anh. Bất cứ ở đâu anh cÅ©ng bắt gặp má»i ngưá»i mang mặt nạ, cưá»i cưá»i nói nói vá»›i nhau, há» cụng ly và há» dìu nhau và o công viên. Bất cứ ở đâu bá»n trẻ con cÅ©ng chÆ¡i trò chiến tranh tráºn mạc, trên đầu đứa nà o cÅ©ng mang má»™t chiếc mặt nạ do anh vẽ Ä‘uổi theo anh cho đến khi anh trượt chân ngã sóng soà i trên đưá»ng. Má»™t tiếng “bốp†khô khan khó hiểu vang lên. Anh lom khom ngồi dáºy và vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy những mảnh vỡ nÆ¡i mình vừa té. Äó là gương mặt cá»§a Êrôtxtrat!
Mình đã mang nó từ lúc nà o? Lúc nà o?
                                                   15-5-1988