Khoảng trống
16 giỠngà y… tháng …
Anh thức dáºy và o lúc bốn giá» chiá»u và láºp tức rÆ¡i và o tâm trạng buồn chán cá»±c độ. Anh dà nh và i phút để kiểm lại mình đã ngá»§ ra sao, nhưng chỉ loáng thoáng nhá»› và i giấc mÆ¡, trong ấy toà n chuyện vô lý. Khát! Anh chá»™p chai nước Ä‘un sôi trên bà n nốc má»™t hÆ¡i. Sau đó châm má»™t Ä‘iếu thuốc. Anh hy vá»ng Ä‘iếu thuốc sẽ là m anh đỡ lạt miệng và các dây thần kinh sẽ hưng phấn lên. Biết đâu sau khi vứt cái tà n thuốc Ä‘i, anh sẽ thấy buổi chiá»u tháºt dá»… chịu và có được cảm giác ta là con ngưá»i có Ãch! Biết đâu…
Qua ná»a giá» loay hoay, tâm trạng tháºt đáng ghét vẫn không chịu giảm. Chưa có má»™t hiện tượng nà o cho thấy chiá»u nay, và i giá» nữa cuá»™c sống anh sẽ khác Ä‘i, dù anh có nghe ai đó hát: “Chưa có bao giỠđẹp như hôm nayâ€.
Äể cho quá trình trao đổi chất nhanh hÆ¡n, anh pha má»™t bình trà đặc nhưng không uống. CÆ¡n khát đã vèo qua mà bụng vẫn còn trương to từ trưa đến giá». Thay cho việc uống trà anh lấy má»™t cục đưá»ng phèn trong ngăn bếp cá»§a vợ, bá» và o miệng rồi Ä‘i ra ban công. Trá»i kéo mây Ä‘en kịt, nhưng anh tin rằng sẽ không mưa. Những ngưá»i ở từ lầu năm trở lên thưá»ng nhạy cảm vá» mưa gió hÆ¡n những ngưá»i ở tầng trệt. á»’n! Tiếng loa phóng thanh, tiếng chuông bán kem, tiếng trống múa lân, tiếng chá»i thá» và cả tiếng chó sá»§a…
Anh quay trở và o vì trá»i bắt đầu mưa lâm râm. Ngay lúc vừa quay gót anh bắt gặp mùi bánh xèo và tiếng nhạc đám ma (chá»› không phải múa lân như anh tưởng lúc nãy). Ngưá»i anh nhẹ Ä‘i trông thấy. Trong miệng cục đưá»ng phèn vừa tan hết, anh nuốt ngụm nước bá»t cuối cùng vá»›i tấm lòng biết Æ¡n chung chung.
Anh bước đến bà n là m việc, trạng thái lÆ¡ lá»ng xuất hiện. Anh vá»› lấy tá» báo cÅ© Ä‘á»c ngấu nghiến mấy bà i thÆ¡ cá»§a và i tác giả quen thuá»™c, nhưng nuốt không trôi, ném tá» báo sang má»™t bên anh lầu bầu:
- Uổng giấy mực!
Không biết là m gì, anh cầm lên quyển từ Ä‘iển cá»§a vợ, mong muốn tìm thấy má»™t Ä‘iá»u gì đó khả dÄ© là m mình vui, nhưng anh lại bị bất mãn khi ngưá»i ta giải thÃch từ “chá»§ nghÄ©a hiện đạiâ€. Anh cảm thấy mình bị tổn thương. Trá»i không mưa. Anh đúng!
17 giá»â€¦
Lại đốt Ä‘iếu thuốc Ä‘en, châm bình má»›i. Trà tháºt ngon, vị chát cá»§a nó là m tê tê đầu lưỡi và găn gắt trong cổ. Anh khoái chà nghÄ© rằng bá»n Tây sức mấy được uống trà ngon như thế nà y! Vừa tá»± hà o xong anh thấy mình không có cá»› gì để cứ phải buồn chán. Tà o lao tháºt! Có tiếng gõ cá»a. Anh lên tiếng:
- Ai đó? Cá»a không khóa.
Cá»a xịch mở, anh reo lên:
- A! Bảo! VỠhồi nà o? Bảnh quá!
- Má»›i!
- Ngồi đây, ngồi đây, tao vừa châm bình trà . Bắc Thái chÃnh hiệu, mà y sẽ khoái.
Bảo vừa uống trà vừa nhìn quanh phòng quan sát:
- TÃnh ở Ä‘áºu nhà nước hoà i sao?
- Biết sao gi�
- Vẽ đầy như vầy mà nghèo à ?
- Ai mà mua! Còn mà y?
Bảo sá»a thế ngồi, chân gác chữ ngÅ©, lưng dá»±a và o ghế, đầu ngoẹo sang má»™t bên:
- Tao Ä‘i công chuyện, sẵn ghé má»i vợ chồng mà y ăn tân gia.
- Còn cái nhà trong hẻm?
- Bán! À, ở đây có ai mua tủ lạnh không? Tao bán luôn!
-…
- Mà y mua đi, bán rẻ cho.
- Mà y không xà i nữa à ?
- Chuyển mất công. VỠnhà mới tao mua cái khác môđéc hơn. Sao?
-…
Bảo nhìn lên má»™t tấm tranh trên tưá»ng:
- Tao thÃch tấm đó. Cỡ váºy phù hợp vá»›i trình độ cá»§a tao hÆ¡n. Mà y bán bao nhiêu, tao mua vá» treo phòng khách chÆ¡i.
- Bán chác gì! Quà tân gia của mà y đó, đem vỠđi.
- Cám Æ¡n! Nhá»› tân gia tao nghen! Äây, “cạc†cá»§a tao, có ghi ngà y giá» cả rồi.
- Ừ… để xem…
- Tao nói tháºt, chỉ có mà y là bạn chà cốt từ hồi nhá» cá»§a tao thôi. Bây giá» tao quan hệ rá»™ng nhưng đếch ai là bạn cả…
Bảo im lặng má»™t hồi lâu như để nhá»› lại cái thá»i còn sống trong má»™t túp lá»u cạnh sông Tiá»n. Ở đó thá»i thÆ¡ ấu đầy ká»· niệm cá»§a hai đứa đã trôi qua.
- Ở đây nóng quá! Rảnh không, ra Phú Gia là m một chầu bia đi! - Bảo rủ.
- À… không. Tao có hẹn…
Ngưá»i há»a sĩ láºt Ä‘áºt đứng lên chiếc ghế gá»— tháo bức tranh mà Bảo thÃch:
- Mà y nhớ là m lại khung trước khi treo nghen!
Bảo xách tấm tranh Ä‘i ra cá»a:
- Khá»e!
19 giá»â€¦
Tâm trạng buồn chán cá»±c độ từ lúc chiá»u lại xuất hiện trong anh. Anh nhìn trân trân và o cháºu cần thăng trên bà n và bất chợt nhá»› mình đã nháºn vẽ chân dung ông ná»™i từ mấy tháng nay mà vẫn chưa là m . Ngà y giá»— sắp tá»›i. Bá»±c bá»™i lẫn ray rứt anh kéo há»™c bà n ra kiểm tra lại tấm ảnh. Nó vẫn váºy, chưa có hiện tượng nà o cho thấy nó hư hại thêm. Chà ! Ông già tướng tốt như tiên mà là m tá Ä‘iá»n! Anh cho tấm ảnh và o chá»— cÅ© và đẩy há»™c bà n và o. Ngồi thừ ra má»™t lúc, bây giá» anh má»›i thấy trên tưá»ng trống má»™t khoảng. Có tiếng gõ cá»a:
- Cá»a không khóa!
- A! Anh Äức!
- Chà o há»a sÄ©.
- Sao, vụ gì nữa?
- Lúc chiá»u mình ghé nhà xuất bản, há» phiá»n bạn - Äức vừa ngồi xuống ghế vừa nói giá»ng rầu rÄ©.
- Phiá»n tôi?
- Mấy cái bìa sách bạn vẽ Ä‘á»u sai yêu cầu cá»§a há».
- Mỗi đầu sách tôi vẽ ba bìa như hỠbảo…
- Không phải! Vẽ bìa nghiêm túc như bạn, ai mà mua sách! HỠnói, phải biết khôn, cho hở chút ngực, hở chút đùi… Lấy ảnh tà i tỠxi-nê mà dán và o, khó gì!
- Tôi đã Ä‘á»c kỹ ná»™i dung những quyển sách ấy, là m gì có chuyện…
- Ậy, chÃnh vì bạn quá ngây thÆ¡. Thôi chà o bạn, mình bá» chiếc xÃch lô ngoà i đưá»ng không ở nói chuyện lâu được.
Tiá»…n Äức ra cá»a anh thấy đầu mình nhức như búa bổ. Anh dụi Ä‘iếu thuốc vừa châm.
20 giá»â€¦
Suốt tuần nay ngưá»i há»a sÄ© ấy bố cục má»™t bức tranh mà trong ấy chÃn phần mưá»i là khoảng trống. Những hình sáng nhá» nhá» sẽ nằm góc trái. Anh muốn tác phẩm má»›i cá»§a mình Ä‘iá»u trước tiên là táo bạo vá» bố cục, những yếu tố khác Ä‘á»u phụ. Anh phác thảo bằng bút chì Ä‘en đầy trên mấy tá» giấy báo, nhưng chưa hà i lòng. Không như những há»a sÄ© khác, anh không thÃch design, không phác thảo bằng gouache. Vá»›i má»™t bố cục hoà n chỉnh, anh sẽ dồn tất cả cảm xúc lên mặt tranh. Tất cả được giải quyết khi anh cầm trên tay tube mà u dầu. Hình, mà u, tư duy và tình cảm, đưá»ng nét và bố cục… sẽ ồ ạt chảy theo từng nét dao, vệt cá». Cái khoảng trống ấy là gì nhỉ? Äiá»u đó anh chưa kịp nghÄ©, nhưng nó có thể là má»™t khoảng trá»i, má»™t mảng tưá»ng, má»™t thảm cá» hay không là gì cả. Äiá»u đó không quan trá»ng, chỉ biết chắc chắn là anh sẽ vẽ cái gì anh yêu. Bức tranh sẽ có ánh sáng, không khÃ… NÆ¡i đó ước mÆ¡ cá»§a anh được tung cánh, là nÆ¡i cá»§a thÆ¡ và nhạc nảy mầm…
Anh ngủ ngồi trên ghế.
21 giá»â€¦
Anh bước ra ban công. Dưới đưá»ng vẫn ồn à o. Äâu đó cÆ¡n gió lạnh kéo tá»›i Ä‘áºp thẳng và o ngưá»i anh, nhá» váºy anh nhá»› được giấc mÆ¡ lúc ngá»§ ngồi trên ghế. Trong mÆ¡ anh thấy mình là hoà ng đế. Nhưng lạ hÆ¡n nữa, cung Ä‘iện cá»§a vua lại chÃnh là ngôi nhà xiêu vẹo, mục nát cá»§a ba anh ở quê. Anh sai quân lÃnh sá»a chữa đôi chút gá»i là trùng tu cung Ä‘iện bằng nguyên váºt liệu sẵn có trong vưá»n. Chánh Ä‘iện được biến thà nh bảo tà ng mỹ thuáºt và các nghệ sÄ© được vua rất trân trá»ng, sá»§ng ái ( vua là hoạ sÄ© nên tất nhiên có thiên vị đôi chút vá»›i tầng lá»›p xuất thân cá»§a mình). Sau khi trùng tu cung Ä‘iện, vua nháºn xét:
-Ta có má»™t vương quốc già u có và cung Ä‘iện sau nhiá»u lần trùng tu đã là m ta hà i lòng. Cung Ä‘iện có thể sánh ngang vá»›i các cung Ä‘iện bên Tà u. Äịa vị cá»§a ta có thể ngang vá»›i vua Nghiêu, vua Thuấn.
Các quan Ä‘á»u quì má»p trước sân (lúc nà y đã được là m cá» sạch sẽ) tâu:
- Lá»i bệ hạ sánh ngang lá»i cá»§a Khổng , Lão. Äó chẳng những là chân lý cá»§a thá»i đại mà còn có giá trị trưá»ng cá»u, đáng khắc và o bia đá, và o mu rùa cho cháu con há»c táºp!
Diá»…n biến sau đó ra sao anh chẳng rõ, vì dưá»ng như ngay lúc anh nở mÅ©i nhất là lúc vợ gá»i anh thức dáºy. Dẫu sao anh cÅ©ng hà i lòng giấc mÆ¡ cá»§a mình. Ãt ra, là m vua trong chốc lát cÅ©ng sướng.
Vợ anh đã ngá»§, nà ng vẫn lá»›n táºt ngá»§ không bao giá» chịu treo mùng. Anh treo mùng và sá»a dáng nằm cho nà ng. Trong ánh đèn 60 watt anh thấy nà ng vẫn đẹp như xưa. Anh dịu dà ng hôn lên má nà ng, rồi rón rén báºt đèn bà n và tắt hết đèn trong phòng.
Dưới đưá»ng Ä‘ang có đám ẩu đả. Anh nghe tiếng còi công an lanh lảnh. Má»™t lúc sau tất cả không gian trở lại yên tÄ©nh. Anh lẳng lặng châm má»™t tách cà phê đặc và ngồi và o bà n. Cà phê tháºt ngon. Anh thầm cảm Æ¡n vợ đã chăm sóc mình chu đáo đến như váºy. Nhưng khi uống hết tách cà phê và má»™t bình trà anh má»›i ngá»› ra, không hiểu mình sẽ tiếp tục là m gì. Äầu anh bá»—ng đặc quẹo như sáp. Anh vá»› lấy quyển sách và bắt đầu Ä‘á»c. Câu chuyện lôi cuốn anh cho đến khi anh cảm thấy mắt má»i và đầu nhức, anh má»›i chịu bá» sách xuống, lúc nà y anh má»›i hay mình vừa Ä‘á»c má»™t quyển sách rẻ tiá»n ai bá» quên. Anh hối háºn vì đã phà thá»i gian. Báo chà chá»i ầm lên là phải! Anh uống vá»™i cốc nước mát. Con ngưá»i ai cÅ©ng có thể tầm thưá»ng thoả hiệp theo bản năng nghìn Ä‘á»i…
23 giá»â€¦
Nháºt ký ngà y… tháng… năm 1989:
“- Sáng nay khai mạc phòng triển lãm mỹ thuáºt chà o mừng đại há»™i đảng bá»™ thị xã. Trong lá»i huấn thị, đại diện cho Ban Tuyên giáo có nháºn xét: “Phòng tranh Ãt tác phẩm phản ánh chương trình kinh tế cá»§a Äảng. Ãt tác phẩm vỠđỠtà i nông nghiệp trong khi địa phương ta thế mạnh là lúa và tôm xuất khẩu. Các công trình Ä‘ang xây dá»±ng cÅ©ng không thấy vẽ. Vá» tượng thì không có tác phẩm nà o phản ánh các thá»i kỳ kháng chiến…â€. Gay gắt hÆ¡n cả, ông nói: “Tôi hoà n toà n không chấp nháºn và không dám nhìn lâu những bức tranh vẽ ngưá»i trần truồng. Các há»a sÄ© có ý gì khi vẽ các cô gái không có quần áo mặc, trong khi ta Ä‘ang phấn đấu xây dá»±ng má»™t xã há»™i mà ai cÅ©ng ăn no mặc ấm, rồi tiến lên ăn ngon mặc đẹp?!â€. Ông đỠnghị há»™i văn nghệ nên đỠphòng những luồng tư tưởng xấu nháºp từ các nước thù địch cá»§a ta. Rất may là triển lãm có bà y chân dung đồng chà bà thư tỉnh á»§y được ghép bằng gáo dừa và má»™t Ãt bức mà u nước vẽ phong cảnh địa phương là m ông tạm hà i lòng.
Bức Khoảng trống vẫn chưa ổn. Hy vá»ng bức Phong phú bà y ở gallery sẽ bán được. Có tiá»n mình sẽ mua mà u, sÆ¡n cho bức Khoảng trống.
Tá»™i nghiệp vợ mình, cô ấy gầy Ä‘i thấy rõ. Nếu chuyển được cho cô ấy vá» dạy gần đây thì hay quá. ÄÆ°á»ng sá đã xa, lại xấu đến mình còn ngán. Sinh nháºt cô ấy sắp tá»›i có lẽ mình nên sắm má»™t cái gì đó… Còn đứa bé… ?!
24 giá»â€¦
Anh đứng dáºy xé tá» lịch và rón rén bước ra ban công. NÆ¡i đây, là vưá»n cây, là nÆ¡i du lịch, nÆ¡i anh hòa nháºp và o cuá»™c sống bao ngưá»i dưới kia. Ban công là xưởng vẽ, là nÆ¡i anh tư duy, cảm hứng. Khó mà biết được má»—i ngà y anh bước ra ban công bao nhiêu lần. Äó là những chuyến viá»…n du khiêm tốn mà cuá»™c sống anh không sao thiếu được. Anh nghe gió là nh lạnh, xa xa vẳng tiếng tụng kinh đám tang. Trên cao, bầu trá»i không má»™t vì sao. Anh ho má»™t trà ng. Và bất chợt nhìn thấy trên khoảng không vô cùng kia hiện ra má»™t bầy ngá»±a trắng, bầy ngá»±a trắng quây quần bên nhau, không ai chăn dắt, nhốn nháo. Anh như nghe được tiếng hÃ, tiếng vó dáºm cồm cá»™p cá»§a chúng. Má»™t con ngá»±a- có lẽ là đầu đà n - nhảy chồm lên tháºt đẹp mắt và bắt đầu tách đà n phi nước kiệu. Hình ảnh nà y sẽ mãi mãi ghi và o tiá»m thức cá»§a anh. Thân hình nó tháºt uyển chuyển huyá»n hoặc… Ngưá»i anh nổi đầy gai và anh biết sá»± hưng phấn Ä‘ang nổi lên à o ạt trong mình. Anh muốn vẽ, vẽ ngay má»™t bức sÆ¡n dầu vá» bầy ngá»±a trá»i ấy. Như má»™t cái máy tÃnh, đầu anh hiện lên hà ng loạt bố cục và mà u sắc… Nhưng rồi má»i cảm hứng lại tiêu tan như đám mây kia khi anh bá»—ng nhá»› Ä‘iá»u ấy không thá»±c hiện được. Anh không còn mà u. Ngưá»i mệt nhoà i anh thất thểu Ä‘i và o nhà vá»›i tâm trạng buồn chán cùng cá»±c và thân thể nhÅ©n ra, nặng trÄ©u.
Anh tắt đèn lên giưá»ng. Trong khi dá»— giấc ngá»§, anh vẫn nhá»› mình còn bức Phong phú chưa bán được.
0 giỠ45 phút
Vừa chợp mắt, các giấc mÆ¡ như chá» sẵn ở trong gối ồ ạt leo sang đầu anh. Chúng chảy róc rách qua tiá»m thức tÄ©nh lặng, từ nguồn ánh sáng xanh biếc hắt ngược lên vùng trán cao bắt đầu có và i nếp nhăn nho nhá» cá»§a anh.
Trong mÆ¡ có má»™t cáºu bé rách rưới Ä‘ang oà khóc trước ngôi nhà đổ nát vì bom đạn cá»§a mình. Dưới chân nó nước dâng lên đỠngầu cuốn theo má»™t đám lục bình tÃm ngắt. Ở trên nhánh cây gần đó là má nó Ä‘ang vá»™i vã chùi cây súng… Rồi cánh đồng mênh mông sen hồng hiện lên. Trên ấy có hai chị em chống xuồng Ä‘i hái gương sen. Trá»i bà ng bạc, và i con xéo bay qua nhá»›n nhác kêu lên ken két. Äứa con gái lăn ra chết giữa lòng xuồng, thằng bé tay cầm mấy cái gương sen hét lên trong nước mắt: “Giết nó Ä‘i, giết nó Ä‘i!â€. Như cuá»™n phim lưu trữ lâu năm, nhiá»u Ä‘oạn bị đứt và má» Ä‘i, nhiá»u Ä‘oạn như phim câm. Má»™t lúc sau, cÅ©ng thằng bé ấy đứng trên bá» sông, nhìn dòng nước cuốn Ä‘i rất nhiá»u chồng chá»—ng(*). Những xác chết ấy được kết bè trôi từ hướng thượng nguồn, có xác phụ nữ bị cắt vú, có xác bị mất đầu. Äể chống lại mùi hôi thối, nó dùng dầu nhị thiên đưá»ng bôi lên mÅ©i. Tất cả những ngưá»i chen trên bá» sông xem chồng chá»—ng Ä‘á»u tá» thái độ kinh khiếp, thằng bé thì không. Thay vì bịt mÅ©i, nó bôi dầu Nhị Thiên ÄÆ°á»ng và o mÅ©i. Mùi dầu hòa vá»›i mùi xác chết.
Và rồi đột ngá»™t có con diá»u xanh lượn má»™t vòng trên bầu trá»i trong xanh, hướng thẳng và o phÃa thằng bé mà cắm xuống.
3 giỠsáng…
Anh thức dáºy, lôi ra má»™t há»™p gouache và mấy tá» giấy. Anh vẽ. Không có mục Ä‘Ãch vẽ cái gì. Kinh nghiệm cho thấy những lúc ngẫu hứng, tác phẩm trà n trá» cảm xúc và đẹp, đẹp kỳ quặc! Anh là m việc say sưa, tránh gây tiếng động. Bằng má»™t bản năng yêu cái đẹp mãnh liệt, yêu cái hồn phách cá»§a mà u sắc, đưá»ng nét, anh say mê thể hiện hồn mình. Anh như má»™t vị thánh sáng thế, như má»™t ngưá»i má»™ng du, như má»™t kẻ tâm thần và cuối cùng là đÃch thá»±c má»™t nghệ sÄ©! Tiếng chuông nhà thỠđã chấm dứt cÆ¡n cảm hứng bá»™c phát cá»§a anh. Äến giá» anh má»›i cảm thấy thèm má»™t Ä‘iếu thuốc. Không còn lấy má»™t Ä‘iếu nà o. Anh nhặt và i cái tà n thuốc xé ra cuốn lại hút tạm.
Trên khung cá»a sổ bình minh Ä‘ang tá»›i. Anh lại Ä‘i ngá»§ tiếp.
9 giỠsáng…
Giấc ngá»§ không má»™ng mị đã kéo dà i quá thá»i gian mà anh tÃnh. Anh sảng khoái và hÆ¡i đói bụng. Anh Ä‘i ngang qua bà n là m việc, anh thấy sá»± trống trải vì sạch sẽ quá mức trên bà n. Có lẽ vợ anh đã dá»n dẹp và nà ng đã Ä‘i dạy rồi. Hy vá»ng có cái gì đó cho và o bụng, anh vô bếp và vô cùng kinh ngạc nháºn thấy tất cả tranh vẽ đêm qua đã bị xé vụn, và i mảnh đã nhóm lá»a và bên cạnh là chảo cÆ¡m chiên đã nguá»™i. Má»™t sá»± thất vá»ng quá tải đè nặng ngá»±c và anh không còn thấy đói bụng chút nà o. Ngưá»i thưởng thức đầu tiên đã không chấp nháºn được cái đẹp cá»§a tác phẩm! Anh nuối tiếc cầm má»™t mảnh còn tương đối thẳng thá»›m lên xem. Ở đó chỉ có má»™t mảng mà u không hình thù gì. Anh Ä‘em mảnh vụn ấy Ä‘i ra ban công săm soi và nháºn thấy thêm: bên góc trái còn sót lại và i miếng mà u sáng cứ loé lên hừng há»±c tương phản mãnh liệt vá»›i tổng thể. Không cầm được niá»m vui, anh muốn reo lên, nhưng không biết reo như thế nà o.
                                                   Tháng 5-1989