Đá sưởi
Việc mình buông xuống nhẹ tênh
Cuối đời bất chợt ẳm lên đứa này!
Đá mòn mịn ấm bàn tay
Nặng mà rất nhẹ, không gây lụy phiền!
Ngủ cùng với đá bình yên
Thảnh thơi như giữa thiên nhiên núi rừng.
Đời dài rồi cũng lúc ngưng
Đá lưu niên đại không mừng không lo
Ta ôm đá ngủ khò khò
Quờ tay thấu nghĩa TỰ DO quá chừng!
Đá ru rằng: Ngủ đi cưng
Ngoài kia đời cứ tưng bừng ngược xuôi
Thả mình như thuở nằm nôi
Mặc vòng duyên nghiệp kiếp người đi qua.
Mỉm cười nghe đá ngân nga
Bỗng dưng thấy đá và ta nhẹ hều!