Chút thu quen

Chút thu quen

 

Chút vàng cho lá rơi mau

Chút heo may gọi buồn đâu đó về

Nương vào ngọn gió cùng quê

Lối ta đi giữa bộn bề dấu chân.

 

Lại mùa thu rất quen thân

Lối xưa lại những dấu chân nảy mầm

Lạ gì chuyện của ngàn năm

Tới mùa lại tặng ta cầm không hay.

 

Một ngày bước xuống heo may

Ta rơi như lá vàng bay tạo mùa.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *