Chút sóng Hà Tiên
Người dắt ta về nghe gió hát
Chút tình mơ đẹp với Hà Tiên
Sóng ở thật gần như chẳng có
Cát mịn dưới chân, cát thật hiền.
Thạch Động ta ngồi nghe nước rớt
Ngỡ ngàng như tiếng vỡ xa xôi
Lên chùa ta nhặt vài bông sứ
Thấy cánh phù dung rụng xuống đời !
Ta biết có ngày ta trở lại
Một mình bên gió với Hà Tiên
Sóng đã xa rồi… sao biển mặn
từng giọt cho mình khóc tự nhiên.