Chùa Bà Đanh
Một bữa viếng chùa Bà Đanh
Thấy thương chùa quá, loanh quanh mấy vòng…
Dấu chân để lại cũng đông
Mà sao vẫn vắng như không có gì!
Bốn mùa mưa gió qua đi
Cỏ cây ở lại sá gì vắng đông.
Cửa KHÔNG thì vốn là không
Có con nhện cứ đi vòng đếm tơ.
Chùa chiều sương khói vu vơ
Lòng không đanh, cứ mập mờ nao nao…
Ngập ngừng bước chậm bước mau
Dấu chân để lại bắt đầu vắng ta.
Mùi trầm ai đốt hôm qua
Vắng, nên sợi khói tan ra ngấm đằm!