Cao thơ
Ta long đong dạng bèo rong
Hương trời cho có mà không có gì
Bập bềnh con sóng lôi đi
Đôi khi níu lại làm lì chút thôi.
Kiếp bèo đi cũng là trôi
Phận theo con nước cuộc đời đẩy đưa
Rong rêu xanh úa theo mùa
Dấu giày in lại cũng chưa chắc còn.
Thôi thì vét chút lòng son
Đem ra nấu lại may còn chút cao
Cuối đời mang tặng cho nhau
Qua cơn nhức mỏi hư hao kiếp người.