Bước đi là bỏ lại rồi

Bước đi là bỏ lại rồi

 

Một lần con bước đi xa

Hành trang từ đất quê nhà: tiếng ru

Con bươm bướm, ngọn mù u

Cầu tre lắc lẻo phập phù bước chân.

 

Phồn hoa, ừ… cũng đôi lần

Rụt rè chân xúi bàn chân thử liều

Đêm nằm nghe thạch sùng kêu

Ngỡ mình nói mớ cái điều sau tim…

 

Lời ru từ đó chao nghiêng

Quê nhà từ  đó ngỡ miền xa xăm

Sông dài cá lội biệt tăm

Rừng cao lá rụng biết nằm cội ai!

 

Bước đi là bỏ lại rồi

Hành trang khéo giữ một thời cũng phai

Thạch sùng nát lưỡi ru ai:

Muốn về chốn cũ phải quay lại mình.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *