Bờ

Bờ

 

Biển xô về phía núi

Bao con sóng ầm ào

Núi ngồi nghe sóng vỗ

Lòng đá chẳng xôn xao.

 

Đời xô về phía ta

Vui, buồn, thương, giận nhớ…

Ta đê đập cầu kỳ

Loay hoay đời đóng mở…

 

Ta lăng xăng một thuở

Thấy lán tưởng là nhà

Ra đảo nhìn sóng vỗ

Biết bờ còn rất xa…!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *