Bến hoàng hôn

Bến hoàng hôn

 

Có một lần trở lại bến sông xưa

Hoa lá cũ chẳng nhận ra ta nữa

Nhưng gốc rễ ngày xưa ta ngồi đó

Chắc vẫn còn mang máng bước chân quen.

 

Bến sông này bao mùa nước xuống lên

Bông tràm nở chẳng thưa hơn trong lũ

Sao ta chẳng thể nào như cũ

Trước nắng mưa sương gió thản nhiên đùa.

 

Dẫu nơi này không còn chiếc cầu xưa

Nhưng con cá nhỏ cắn chân ta ngày trước

Vẫn quanh quẩn đâu đây giữa mênh mông đồng nước

Đợi ta về khỏa nước …

                                    động hoàng hôn.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *