Bạn với bóng mình

bạn với bóng mình

 

Mỗi ngày làm sự nói cười

Đôi khi nghe ớn lạnh dùi tới xương!

Chai gan giỡn mặt với buồn

Thả tay, mở mắt mà buông xuống liều!

 

Một ngày trở bước liêu xiêu

Bóng theo luẩn quẩn trong chiều cũng vui

Ta còn có bóng mà chơi

Sao còn than thở  trách đời cô đơn.

 

Mai sau lòng đất vùi chôn

Hồn ta rồi biết có còn bóng không.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *