An

An

 

Con quì  trước Phật từ  bi

Sao lòng vẫn nặng nỗi gì đa đoan

Dám đâu mơ chút Niết Bàn

Chỉ mong ngày động,  tâm an một giờ .

 

Bước không qua nỗi chữ ngờ

Vô thường áp sát, bến bờ quá xa!

 

Con quì lạy Phật bao la

Cúi đầu lại thấy chữ Ta cúi đầu

Chuông gần vang tận đâu đâu

Sen trong bình cũ nhìn nhau mỉm cười…

 

Tâm không an – biết vậy rồi

Việc gì mà phải đứng ngồi không an?!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *