Trong hoa
(Trong linh hồn một bông hoa
Hình như có cõi người ta đàng hoàng
Bùi Giáng)
Mỏi giò lội khắp thế gian
Lưa thưa tử tế, đàng hoàng hiếm hoi
Mệt chân lót dép ta ngồi
Ngó bông cỏ dại mỉm cười với ta.
Không tìm mà thấy trong hoa
Rõ ràng một cõi người ta quá trời!
Nở rồi rơi, nở rồi rơi
Mùa qua mùa lại luân hồi sắc hương.
Cảm ơn cái cõi vô thường
Gởi hoa đến nở vô đường ta đi.
Cõi ta nếu chẳng ra gì
Cõi người hoa nở là hy vọng rồi!