Với cầu tre
Cầu tre như sợi dây phơi
Ai vắt lên đấy mảnh trời nhẹ bâng…
Ba nhịp thôi mà chẳng gần
Nếu ai tay vịn hơn chân qua cầu.
Xa quê nào có bao lâu
Mà sao gầy thế hỡi cầu tre ơi!
Xin chầm chậm lục bình trôi
Lỡ em rớt xuống có nơi làm bè
Phận này nương với phận kia
(Phận hoa vốn khó trở về gốc xưa!)
Dây phơi đầy tiếng ầu ơ
Mảnh trời ai vắt gió đưa nhẹ hều
Đôi chân chưa một bước liều
Giờ cầu tre dạy biết điều ấy đây.