Tủi

Tủi

 

Lội về thăm lại quê ta

Lối xưa chân bước như là người dưng.

 

Người quen chào hỏi có chừng

Nửa quên nửa nhớ lòng lưng lưng rồi.

 

Gió quành thổi tạt khơi khơi

Khói bay xiêu giống dáng người… đã quên.

 

Ém lòng tủi vẫn trào lên

Quê ơi ta biết bắt đền ai đây.

 

Có con chim nhỏ tách bầy

Thấp cao rồi cũng cùng bay hướng đàn.

 

Nghĩa tình là món cao sang

Ta không no đói, cỗ bàn xá chi.

 

Gồng mình ta quyết ra đi

Giẫm vào cứng rắn…

                               đôi khi khóc ròng!!!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *