Deprecated: Function session_register() is deprecated in /home/thunguye/public_html/functions.php on line 91
Thu Nguyet Personal Site - Văn Thu Nguyệt
 
T
R
A
N
G
C
H
Thơ Thu Nguyệt
Văn Thu Nguyệt
Nhật ký tác giả
Viết về tác phẩm TN
Phim về Thu Nguyệt
Tác phẩm Đặng Ca Việt
 
 
Giới thiệu
Ai ơi về
ĐỒNG THÁP MƯỜI...
ĐỊA CHỈ
QUÁN CƠM CHAY
QUÁN ĂN CHAY

Quảng Cáo
Khu nghỉ dưỡng & điều trịỊ
THIỀN TÂM
Văn Thu Nguyệt - TẢN VÄ‚N
Thèm cỏ (tiếp theo)

Thèm cỏ (tiếp theo)

 

Tôi luôn mơ những thảo nguyên mút mắt của nước Úc mà tôi đọc, xem đâu đó trộn lẫn vào hình ảnh câu thơ của Nguyễn Du “Cỏ non xanh tận chân trời…”. Ước gì đời mình có những ngày mỗi sáng mỗi chiều được cỡi ngựa dạo chơi trên bao la đồng cỏ. (Có lần buộc miệng nói ra ước mơ lãng mạn lai láng ấy thì mấy đứa bạn góp ý: “Bà nên sắm hai con ngựa, một con bà cỡi, một con sơ-cua cột cho chạy theo, trên đó chở một cái hòm, để khi bà té ngựa có cái mà thảy bà vô tại chỗ. Xí… Không biết lượng sức mình! Cái người như cọng bún mắc mưa mà đòi cỡi ngựa chạy nhong nhong trên đồng cỏ!”. Nghe bạn nhạo thì cũng mắc cỡ nhưng ước mơ cỡi ngựa dạo chơi đồng cỏ vẫn mãi xanh ngút ngát trong mình.)

 Lan man về cỏ, lại nhá»› thêm má»™t bài thÆ¡ nữa cá»§a mình, bài thÆ¡ có chút xíu mà mình tương cho cái tá»±a rất là vÄ© đại: Trường ca cho cỏ (chảnh thấy á»›n!) Làm lì chưng nguyên con cái “trường ca” đó ra đây:

 

 Trường ca cho cỏ

 

* Lời nói đầu

 

Xin phép ngài Walt Whitman

Viết đôi dòng về cỏ.

 

* I

Lúc ta chưa có trên có trên mặt đất

Cỏ đã vươn chồi khắp thế gian.

Ông cha vỡ đất khai hoang

Cỏ chết đi một nửa.

 

* II

Tôi, một thời tuổi nhỏ

chăn trâu.

nửa còn lại trâu ăn một nửa.

Thành phố mọc lên san sát nhà cửa

cỏ không còn chỗ mọc

đành gom về trên mộ ông tôi.

Người ta phát hiện ra rằng có một thời

ông tôi là dũng sĩ .

Phần thưởng truy lãnh cho người cao quí

Ngôi mộ bằng xi măng.

Vậy là không còn đất dung thân

Cỏ!!!

 

Cuối

Tôi có một ước mơ không nhỏ

Được như người – Whitman:

- Chẳng xin bia đá bia vàng

Xin một nấm mộ trần

Để dành cho cỏ mọc.

 

Bài thơ như một lời xin lỗi nhạt phèo, dở òm! May ra thì chỉ có được một chút lòng biết lỗi. Nhưng biết lỗi mà lại càng bế tắc khi thêm một lần giành cho mình một chỗ nằm mà cứ tưởng là “nghĩa cử” của mình thanh cao lắm. Cỏ vẫn mọc nơi nó có thể mọc, chẳng vì ta mong, chẳng vì ta nhường, chẳng vì ta làm dáng ra vẻ điệu đàng mời mọc… Chỉ cần ta đừng tranh với nó, đừng truy sát triệt hạ nó, thế thôi.

 Cỏ Æ¡i! Bá»—ng dưng mà thèm cỏ. Thèm cỏ như thèm thở dẫu ta luôn Ä‘ang thở. Ta Ä‘ang thở mà đâu nhá»› mình Ä‘ang thở nên bất chợt má»™t lúc nào đó ta giật mình thấy hÆ¡i thở thật là quí giá vô giá biết dường nào…

 Hãy kịp biết hÆ¡i thở cá»§a mình khi còn Ä‘ang bình thường thở.

 Và cỏ Ä‘ang xanh, héo…ở quanh ta…


Các bài khác cùng chủ đề:
 
 
Thông tin sáng tác
Thư viện văn
Thư viện thơ
Tìm hiểu Phật giáo
Ý kiến bạn đọc
Thông tin từ thiện
L
I
Ê
N
H

T
G
 
Links đọc web
Tuổi trẻ
Hội nhà văn VN
Vnexpress
VTV
HTV
Tuổi trẻ Cười
Đồng Tháp
Dưỡng sinh
Web tìm kiếm Google
THƯ VIỆN HOA SEN
ĐẠO PHẬT NGÀY NAY
THIỀN TÔNG VIỆTNAM
THIỀN SƯ NHẤT HẠNH
BÁO GIÁC NGỘ
QUẢNG ĐỨC
BUDDHA SASANA
LOTUSMEDIA
PG NGUYÊN THỦY
DIỆU PHÁP ÂM
RỪNG THIỀN ĐẠT MA
PHÁP TẠNG
PHẬT GIÁO VIỆT NAM
NI GIOI NGAY NAY
PHÁP VÂN
SUỐI TỪ
TRUNG TÂM HỘ TÔNG
 
© by Thu Nguyet - All rights reserved.
Designed and developed by Nicestyle Co., Ltd.