Thèm cỠ(tiếp theo)
Tôi luôn mÆ¡ những thảo nguyên mút mắt cá»§a nước Úc mà tôi Ä‘á»c, xem đâu đó trá»™n lẫn và o hình ảnh câu thÆ¡ cá»§a Nguyá»…n Du “Cá» non xanh táºn chân trá»i…â€. Ước gì Ä‘á»i mình có những ngà y má»—i sáng má»—i chiá»u được cỡi ngá»±a dạo chÆ¡i trên bao la đồng cá». (Có lần buá»™c miệng nói ra ước mÆ¡ lãng mạn lai láng ấy thì mấy đứa bạn góp ý: “Bà nên sắm hai con ngá»±a, má»™t con bà cỡi, má»™t con sÆ¡-cua cá»™t cho chạy theo, trên đó chở má»™t cái hòm, để khi bà té ngá»±a có cái mà thảy bà vô tại chá»—. XÃ… Không biết lượng sức mình! Cái ngưá»i như cá»ng bún mắc mưa mà đòi cỡi ngá»±a chạy nhong nhong trên đồng cá»!â€. Nghe bạn nhạo thì cÅ©ng mắc cỡ nhưng ước mÆ¡ cỡi ngá»±a dạo chÆ¡i đồng cá» vẫn mãi xanh ngút ngát trong mình.)
Lan man vá» cá», lại nhá»› thêm má»™t bà i thÆ¡ nữa cá»§a mình, bà i thÆ¡ có chút xÃu mà mình tương cho cái tá»±a rất là vÄ© đại: Trưá»ng ca cho cá» (chảnh thấy á»›n!) Là m lì chưng nguyên con cái “trưá»ng ca†đó ra đây:
 Trưá»ng ca cho cá»
* Lá»i nói đầu
Xin phép ngà i Walt Whitman
Viết đôi dòng vá» cá».
* I
Lúc ta chưa có trên có trên mặt đất
CỠđã vươn chồi khắp thế gian.
Ông cha vỡ đất khai hoang
Cá» chết Ä‘i má»™t ná»a.
* II
Tôi, má»™t thá»i tuổi nhá»
chăn trâu.
ná»a còn lại trâu ăn má»™t ná»a.
Thà nh phố má»c lên san sát nhà cá»a
cá» không còn chá»— má»c
đà nh gom vỠtrên mộ ông tôi.
Ngưá»i ta phát hiện ra rằng có má»™t thá»i
ông tôi là dũng sĩ .
Phần thưởng truy lãnh cho ngưá»i cao quÃ
Ngôi mộ bằng xi măng.
Váºy là không còn đất dung thân
Cá»!!!
Cuối
Tôi có má»™t ước mÆ¡ không nhá»
ÄÆ°á»£c như ngưá»i – Whitman:
- Chẳng xin bia đá bia và ng
Xin một nấm mộ trần
Äể dà nh cho cá» má»c.
Bà i thÆ¡ như má»™t lá»i xin lá»—i nhạt phèo, dở òm! May ra thì chỉ có được má»™t chút lòng biết lá»—i. Nhưng biết lá»—i mà lại cà ng bế tắc khi thêm má»™t lần già nh cho mình má»™t chá»— nằm mà cứ tưởng là “nghÄ©a cá»â€ cá»§a mình thanh cao lắm. Cá» vẫn má»c nÆ¡i nó có thể má»c, chẳng vì ta mong, chẳng vì ta nhưá»ng, chẳng vì ta là m dáng ra vẻ Ä‘iệu đà ng má»i má»c… Chỉ cần ta đừng tranh vá»›i nó, đừng truy sát triệt hạ nó, thế thôi.
Cá» Æ¡i! Bá»—ng dưng mà thèm cá». Thèm cá» như thèm thở dẫu ta luôn Ä‘ang thở. Ta Ä‘ang thở mà đâu nhá»› mình Ä‘ang thở nên bất chợt má»™t lúc nà o đó ta giáºt mình thấy hÆ¡i thở tháºt là quà giá vô giá biết dưá»ng nà o…
Hãy kịp biết hÆ¡i thở cá»§a mình khi còn Ä‘ang bình thưá»ng thở.
Và cỠđang xanh, héo…ở quanh ta…