Đọc đâu đó câu chuyện vua Salomon ra lệnh cho viên cận thần tìm một chiếc vòng để vua đeo trong ngày lễ, chiếc vòng ấy phải có đặc tính là khi nhìn vào nó người đang buồn sẽ cảm thấy vui, đang vui sẽ cảm thấy buồn. Viên cận thần thông minh đã tìm được cho vua chiếc vòng như thế. Đó là một chiếc vòng bình thường có khắc dòng chữ: Điều đó rồi sẽ qua đi.
Rồi sẽ qua đi những niềm vui.
Rồi sẽ qua đi những nỗi buồn.
Rồi sẽ qua đi những điều ta được.
Rồi sẽ qua đi những điều ta mất.
Tóm lại, tất cả rồi sẽ qua đi.
Vậy thì… năm 2009 không có lý do gì ở lại.
Và năm 2010 mà ta sắp hân hoan chào đón rồi cũng sẽ qua đi.
Chợt nhớ vu vơ câu thơ hết sức lãng mạn lạc quan của Xuân Quỳnh:
“Chỉ còn anh và em/ cùng tình yêu ở lại…”
Ừ, dẫu biết rằng tất cả rồi sẽ qua đi, nhưng ít ra phải ráng tin là có một vài cái gì đó lì lợm ở lại cho lạ chơi chớ!
Có nhiều thứ ta mong “ở lại” với ta lắm, trong đó có một thứ ta tha thiết ráo riết cấp thiết rên siết điên tiết mong muốn nó ở lại với ta nhất mà nó dứt khoác không ở lại. Đó là gì? Bạn thử nghĩ xem. Chắc tất cả chúng ta đều có chung một đáp số đấy!
Thôi đừng buồn bạn nhé, điều đó rồi cũng sẽ qua đi!
Hãy vui lên bạn nhé dù điều đó rồi cũng sẽ qua đi!
Xin được sao chép để gởi đến tất cả mọi người trên trái đất này chiếc vòng kỳ diệu có mang dòng chữ ĐIỀU ĐÓ RỒI SẼ QUA ĐI và kèm theo lời nói nhỏ: Chỉ có câu thắc mắc: CÓ GÌ Ở LẠI? là hổng chịu qua đi – chí ít cho đến khi ta tuyệt nhiên không còn thắc mắc gì; đời ta bước sang một bước ngoặc mới.
31-12-2009