Xích đu tổ chim
Xích đu tổ chim
Mình tha về một chiếc xích
đu hình tổ chim, để trong phòng nằm đong đưa đọc sách. Bồi hồi nhớ thời con
nít, mình treo cái võng trên ngọn cây cà na, bốn mùa vắt vẻo trên đó luyện từ Võ
lâm ngũ bá đến Cô gái Đồ Long; mê
mẩn với Phong thần, Tây Du ký, Tiết Nhân
Quý…
Thời
sinh viên ở ký túc xá, những ngày nghỉ, trong khi các bạn đồng lứa mê mị luyện
tiểu thuyết diễm tình ... thì mình tót về nhà, xách cái võng leo lên đọt cây,
chỉa cẳng lên mây đọc toàn truyện kiếm hiệp!
Sau
này ra trường đi làm, lâu lâu mới được về nhà, mình hết còn leo lên cây được nữa,
bởi đàn kiến vàng đã về hùng cứ trên cây.
Cây
cà na thân quen thuở mình chiếm đóng không có một con kiến nào, mình leo lên
leo xuống láng o luôn một khúc. Thời gian mình vắng bóng, lũ kiến vàng thừa cơ
hội “lập quốc” trên cây. Kiến vàng là đội quân dũng cảm nhất trong các loài kiến,
bởi sự hăng máu và không bao giờ biết thoái lui, càng nghe có động chúng càng
tò mò kéo tới. Hồi nhỏ mình là chúa trèo cây nên ghét nhất lũ kiến vàng. Cái mặt
chúng rất vênh váo, hung hăng, cái đuôi mỗi khi nghe tiếng động là vễnh lên như
bò cạp, dòm ghét lắm! Dẫu rất thương yêu loài vật, nhưng có vài con mình kiên
quyết chừa ra, không bấm nút like chúng nổi! Đó là con kiến vàng, con càu càu
trời (bọ ngựa), hổng biết sao mà cái mặt chúng rất háo chiến, gây hấn, dòm là
muốn hất chúng ra xa! Gặp chúng là mình né gấp để khỏi phải "cố ý sát sanh
giả vờ vô ý"… (hi hi...)
Giờ,
nằm ngồi đong đưa trong cái “tổ chim” bằng sắt và nhựa dẻo, không có bóng dáng
hồn vía một con kiến bọ, càu càu nào, thật an toàn thoải mái vậy mà bỗng dưng
mình lại thấy bâng khuâng, nhớ một điều gì xa lơ lắc...! Không nhớ kiến vàng,
không nhớ bọ ngựa đâu, chỉ điểm danh chúng trên mấy dòng này thôi, đừng có mà
mơ nhé đám côn trùng một thuở…!
Bây
giờ, cái mùng mình ngủ, bên trong có cả mấy chú nhện nhỏ giăng tổ trên nóc,
mình vẫn an nhiên cho mấy chú sống chung, thậm chí khi phải giặt mùng mình còn
khẽ khàng mời các chú di dời tạm trú, nhưng thỉnh thoảng có một con nhộng kiến
hay bù hong bay lạc vào phòng là mình hùng hổ săn lùng tống khứ. Cùng là phận
côn trùng nhưng không thể cùng được công bằng đối xử. Lẽ đời là vậy, bởi lòng
người luôn có sẵn sự phân biệt triền miên...
Thích
thú ngồi nằm đong đưa trong cái “tổ chim” giả, lắng nghe tiếng đàn chim thật
hót ríu ran ngoài cửa sổ mùa thu, cảm giác gần gũi thân thương và yên bình lắm,
nhưng nếu hỏi một kiếp nào đó mình có muốn sinh ra từ một cái tổ trên cây không
thì chắc chắn là không.
Thích
nằm trong tổ con chim, nhưng với tâm thế con người, loài gì mà mâu thuẫn, ăn
gian, tham lam quá há!!!
Các bài nhật ký khác:
|
12.02.2019 13:42 |
|
12.02.2019 13:11 |
|
26.01.2019 13:34 |
|
02.12.2018 13:10 |
|
07.11.2018 04:58 |
|
07.11.2018 03:52 |
|
18.09.2018 02:17 |
|
11.09.2018 02:19 |
|
02.08.2018 07:32 |
|
04.07.2018 07:07 |
|
13.06.2018 04:27 |
|
02.05.2018 08:20 |
|
17.04.2018 07:25 |
|
22.03.2018 04:58 |
|
08.03.2018 08:32 |
|
|